Bên trong chiếc xe màu xám bạc.Lạc Thần Hi cẩn thận đánh giá từng li từng tí sắc mặt tái nhợt của ngườiđàn ông bên cạnh mình.Cô nhớ lại trong lòng, những vẫn không nghĩ ra, vì sao mà Mục đại thiếulại tức giận như vậy.Không phải cô chỉ tham gia thi thiết kế thời trang hay sao?Hắn cũng không phải lần đầu biết đến chuyện này màMục Diệc Thần lạnh lùng liếc nhìn cô.Lạc Thần Hi giật mình một cái, sau đó phục hồi tinh thần lại, vội vàngvui vẻ trò chuyện."Mục đại thiếu à, mười mấy ngày rồi chúng ta không gặp nhau, hôm naygặp anh, thì tôi phát hiện anh so với trước càng thêm anh tuấn thongdong, anh minh thần võ, khí chất vượt trội, anh hùng đoản mệnh…khụkhụ, à không…"Nhìn thấy sắc mặt của Mục đại thiếu càng ngày càng đen đi, thì LạcThần Hi ho khan hai tiếng, ngậm miệng."Còn gì nữa? Sao không nói tiếp đi? Ngược lại tôi phát hiện ra, tố chấtvăn học của cô rất ghê gớm, còn biết nhiều thành ngữ như vậy nữa!""Còn... Cũng còn may mắn..." Lạc Thần Hi cười gượng.Mục Diệc Thần lạnh lùng hừ một tiếng: "Nói xong chưa hả?"Vừa nghe đến đây thì cô như thể nghe thấy được điềm báo!Lạc Thần Hi nhanh trí, nịnh hót nói: "Chưa nói xong, chưa nói xong đâu!Ý của tôi là... Mục đại thiếu, mấy ngày nay tôi vẫn luôn nghĩ về anh,nghĩ làm sao mà nói cám ơn anh bây giờ! Cám ơn anh đã cho Lạc gia cáihạng mục kia nhé, đây chính là ân huệ lớn với tôi. Hơn nữa, ngày hômnay trong giải thi đấu Hoa Phong, nhờ có anh nói giúp, nếu không thì, tôicũng không biết phải làm gì nữa."Những câu nói này của cô tương đối chân thành.Cẩn thận nghĩ lại, thì Mục đại thiếu dù luôn ghét bỏ cô, còn thích tứcgiận không có lý do.Nhưng, chưa từng tổn thương cô, mà còn luôn xuất hiện vào lúc quantrọng, giúp cô giải quyết mọi chuyện.Thực sự xứng đáng để cô cám ơn một chút.Mục Diệc Thần nghe được câu cô nói "Vẫn luôn nghĩ về anh", tronglòng nhảy lên một chút.Sau đó phát hiện người phụ nữ nhỏ này chỉ muốn cám ơn hắn mà thôi,suýt chút nữa lại không kìm nén được.Xem ra…cô đã cho hắn một đống thẻ người tốt làm việc tốt rồi đây.Chẳng qua, nhìn Lạc Thần Hi mở to cặp mắt long lanh khi nhìn mình, vẻmặt khẩn thiết cảm động, thì sự không thích trong lòng hắn của biến mấttrong nháy mắt.Khóe miệng nâng lên, lộ ra vài phần đắc ý.Môi mỏng nhấc lên, "Cô không cần suy nghĩ quá nhiều, ngày hôm naytôi đến cuộc thi đấu giải Hoa Phong này,