Tối hôm qua Bàn Gia không đi ra ngoài, cậu ta sợ phải lưu lại nhà ăn, cậu ta nhỏ giọng nói: "Nếu không, đêm nay chúng ta đừng ra ngoài?"
Tiểu Da Chùy: "Nguyên liệu nấu ăn thì làm sao bây giờ?"
Lam muội cắn môi dưới, nói: "Cần phải đi ra ngoài, ngày hôm qua là đêm thứ nhất, chúng ta chỉ lấy được một nguyên liệu nấu ăn, hôm nay là đêm thứ hai, cũng không biết có thể tìm được nguyên liệu nấu ăn thứ hai không! "
Cô tiếp tục: "Lỡ đâu mỗi đêm chỉ có thể tìm một nguyên liệu nấu ăn thì sao?"
Lo lắng của Lam muội không phải là vô lý, hiện tại không có ai xem nhẹ Hắc Tràng này: Khi bọn họ giãy giụa cầu sinh, Hắc Tràng cũng hao hết tâm tư giết chết họ.
Thời gian trò chơi là năm ngày.
Lỡ đâu thật sự chỉ có thể thu thập một nguyên liệu nấu ăn mỗi ngày thì sao?
Tựa như mục tiêu buôn bán ở ban ngày, hậu quả của không hoàn thành là một điều không ai muốn thăm dò.
Bỏ lỡ một buổi tối, bọn họ có thể vĩnh viễn tổn thất một nguyên liệu nấu ăn.
Sống sót được năm ngày nhưng không hoàn thành nhiệm vụ, nên làm cái gì bây giờ?
Cái này bọn họ không mạo hiểm nổi.
Cho nên bọn họ phải để lại một người ở nhà ăn, cũng cần ra ngoài sưu tập nguyên liệu nấu ăn.
Khốn cảnh bày ra trước mắt.
Lưu lại nhà ăn cũng nguy hiểm, đến nay không ai biết Tống Hử Nhất là bị mổ bụng như thế nào.
Tiểu Da Chùy nói: "Đa Đa không thể ở lại nhà ăn.
"
Sưu tập nguyên liệu nấu ăn là quan trọng nhất, Boss bảo hộ nguyên liệu nấu ăn cũng cực kỳ khủng bố.
Căn cứ theo độ khó khăn của ban ngày, đêm nay sẽ càng nguy hiểm.
Trên mặt Bàn gia không có chút sắc màu nào, vẫn cường ngạnh chống đỡ: "Tôi, tôi sẽ ở lại nhà ăn.
"
Cậu ta gắt gao nắm chặt pháp trượng Lê Thiếu Hi đưa trước đó, cũng không rõ là an ủi mọi người hay an ủi bản thân: "Băng cầu của tôi vẫn có thể, có thể tấn công! "
Nhưng mà khi cậu ta phóng thích năng lực thì không thể động, nếu không ai hỗ trợ lôi kéo sự chú ý của quái vật, khả năng kỹ năng trúng mục tiêu cực kỳ thấp.
Tiểu Da Chùy: "Tôi ở lại.
"
Bàn Gia đột ngột quay đầu nhìn hắn.
Tiểu Da Chùy bĩnh tĩnh phân tích: "Tôi thích hợp nhất, tôi có thể tránh thoát hung thủ, trừ bỏ Đa Đa, ai ở lại cũng đều chết.
"
Lê Thiếu Hi không thể ở lại nhà ăn.
Nếu Lê Thiếu Hi ở lại nhà ăn, cậu có thể giết ngược hung thủ, nhưng Tiểu Da Chùy, Bàn Gia, Lam muội, ba người họ dù đã dùng hết toàn lực, khả năng lấy được nguyên liệu nấu ăn cũng chỉ có một phần (10%).
Càng đáng buồn là, bọn họ vô cùng có khả năng bị Boss bảo hộ nguyên liệu nấu ăn ăn luôn.
Không phải là Tiểu Da Chùy không tự tin, mà là ba người bọn họ đều là năng lực loại hình phụ trợ, dù tăng lên bằng trang bị, sát thương cũng sẽ không bằng Tống Hử Nhất không có trang bị.
Tiểu Da Chùy thậm chí hoài nghi, tối hôm qua hung thủ lựa chọn giết Tống Hử Nhất mà không phải Bàn Gia, đúng là vì năng lực của Tống Hử Nhất.
Lê Thiếu Hi nhìn về phía Tiểu Da Chùy: "Ở lại nhà ăn rất nguy hiểm.
"
Tiểu Da Chùy lần đầu tiên có biểu tình khác, hắn cười khổ: "Nếu chết thêm một người, chúng ta sẽ càng nguy hiểm.
"
Chẳng sợ tăng thêm thiết bị, nhưng sau bếp không có ai, thiết bị cũng không thể tự mình nấu ăn.
Ban ngày bọn họ nên làm cái gì bây giờ.
Chẳng lẽ thật sự hoàn toàn trông cậy vào bảo an?
Lê Thiếu Hi là người, không phải là thần.
Bàn Gia không thể chết được.
Bọn họ không thể mất đi phó bếp duy nhất.
Tiểu Da Chùy không phải không sợ, hoàn toàn ngược lại, hắn cực kỳ sợ chết.
Trong hiện thức hắn có một người mẹ tuổi già, còn có một cặp nữ nhi song bào hai mới năm tuổi, vợ hắn qua đời vì bệnh, một mình hắn vừa đóng vai cha vừa đóng vai mẹ, nuôi lớn hai đứa nhỏ.
Hắn không muốn chết.
Cũng không thể chết.
Hắn tuyệt đối không muốn mẹ mình trở thành người đầu bạc tiễn kẻ đầu xanh, cũng không muốn để hai đứa nhỏ hoàn toàn bơ vơ không nơi nương tựa.
Nhưng mà!
Đây là biện pháp rời khỏi Hắc Tràng có xác suất thành công lớn nhất mà hắn nghĩ ra.
Không vì bất cứ kẻ nào, hắn chỉ vì chính mình.
Tiểu Da Chùy rũ mắt: "Nói thật, tôi không tín nhiệm Bàn Gia.
"
Bàn Gia sửng sốt.
Tiểu Da Chùy tiếp tục nói: "Tôi không tin cậu ta có thể sống sót.
"
Bàn Gia đã hiểu ý tứ trong lời nói của hắn, cậu ta lệ nóng doanh tròng: "Tôi! tôi! "
Tiểu Da Chùy không nhìn Bàn Gia, chỉ nói: "Cậu ta mà chết thì chúng ta sẽ gặp khó khăn, nếu nhất định phải chọn, tôi muốn khống chế vận mệnh của chính mình.
"
Thay vì tin tưởng vào vận khí, hắn nguyện ý tin tưởng bản thân.
Bàn Gia cũng tốt, Lam muội cũng thế, bọn họ mà ở lại nhà ăn, có thể sống hay không là dựa vào vận khí.
Chỉ có Tiểu Da Chùy, từ năng lực, sức chiến đấu hay thậm chí tâm tính đều thích hợp.
Không thể chết thêm người nữa.
Nếu chỉ còn ba người, dù Lê Thiếu Hi cường hãn đến đâu, cũng chưa chắc có thể kết thúc Hắc Tràng.
Lam muội nói: "Tôi, tôi cũng ở lại.
"
Tiểu Da Chùy lập tức nói: "Không được!"
Lam muội: "Nếu có hai người thì tốt xấu gì cũng có thể ứng phó một chút! "
Đầu óc của Tiểu Da Chùy cực kỳ minh mẫn: "Tôi chỉ có thể tự lo cho bản thân, cô lưu lại thì sẽ trở thành bia ngắm.
"
Lam muội đã hiểu ý tứ của hắn.
Đúng rồi!
Năng lực của Tiểu Da Chùy thích hợp cho hành động đơn độc, nếu cô lưu lại, ngược lại sẽ ràng buộc Tiểu Da Chùy.
Mục đích của Tiểu Da Chùy là mọi người đều sống, mà không phải là Lam muội ở lại tìm chết.
Hắn có ba phần chắc chắn mình sẽ sống được, lại chưa chắc sẽ bảo hộ được Lam muội.
Ngược lại là Lê Thiếu Hi có thể bảo vệ cả Lam muội và Bàn Gia.
Lê Thiếu Hi hít nhẹ, nói với Tiểu Da Chùy: "Chờ tôi trở lại.
"
Bốn chữ này cho Tiểu Da Chùy động lực thật lớn: "Được!"
Lê Thiếu Hi lục hành lý của mình, để lại cho Tiểu Da Chùy trang bị tốt nhất và số lượng dược tề sung túc.
Tiểu Da Chùy chần chừ, rốt cuộc nói: "Tôi tên là Tôn Vũ Nhiên, là người thành phố A, ở tiểu khu An Khánh tại khu 4 hồ Lam! "
Lê Thiếu Hi ghi tạc mọi chữ trong lòng: "Tôn ca, dù thế nào, sống sót.
"
Hốc mắt Tiểu Da Chùy hơi nóng, dùng sức gật đầu: "Hiểu được.
"
Không cần phải nói nhiều hơn.
Đây không phải là kết thúc.
Đây mới chỉ là đêm thứ hai.
Bọn họ sẽ không ngã xuống ở nơi này!
Lê Thiếu Hi mang theo Lam muội và Bàn Gia rời khỏi nhà ăn, từ khi bước ra khỏi căn phòng nhỏ ấm áp, ba người không hề quay đầu lại.
Làm ra vẻ chỉ là lãng phí thời gian, điều bọn họ có thể làm là nhanh một chút, lại nhanh một chút!
Lê Thiếu Hi có mục tiêu chính xác, lập tức chạy về hướng siêu thị tối qua.
Nơi đó còn có nguyên liệu nấu ăn.
Tối hôm qua cậu đã lưu ý rồi, ngoài chân giò xông khói thì có quầy thực phẩm tươi sống, nơi đó có cá hồi, bọn họ cần dùng thời gian nhanh nhất để bắt được nguyên liệu nấu ăn.
Lam muội cùng Bàn Gia đều theo sát phía sau cậu, bọn họ đều dùng thuốc tăng tốc, nhanh chóng chạy đi.
Có kinh nghiệm từ ngày hôm qua, Lê Thiếu Hi dùng thời gian ngắn nhất để lẻn vào siêu thị, đi theo con đường