Ngữ điệu của cô tràn đầy sự khinh thường, chọc Bàn Gia và Lam muội phẫn nộ.
Đến cả Tiểu Da Chùy cũng muốn cho cô một đao.
Lê Thiếu Hi cưỡng ép cảm xúc, bảo trì bình tĩnh mà chải vuốt ngọn nguồn: "Thu thập nguyên liệu nấu ăn không chỉ là bỏ vô bọc hành lý?"
Nguyên Nguyên: "Phải giao cho M nha."
Cho nên cô có thể khống chế nhắc nhở hệ thống, làm Lê Thiếu Hi cho rằng họ mới chỉ thu được hai nguyên liệu nấu ăn.
Lời này của cô vừa dứt, da đầu mọi người đều tê dại.
Lê Thiếu Hi cũng ngẩn người ra, nhưng cậu rất nhanh đã hiểu ---
Nếu quên M là Giản Việt, chỉ nhìn anh là NPC trung lập.
Trung lập là như thế nào?
Không tốt cũng không ác.
Trên thực tế, M đã dùng hết sức để giúp đỡ họ, chỉ là e ngại một ít "quy tắc", không thể trợ giúp nhiều hơn.
Đem nguyên liệu nấu ăn giao cho M mới được tính là thu thập thành công, cũng phù hợp với logic của trò chơi, dù sao thì người phải làm đồ ăn chính là M, người cần nguyên liệu nấu ăn cũng là anh.
Chỉ là M chưa chắc muốn làm món này, anh tuyệt đối không muốn thỏa mãn Ma Vương.
Cho nên mặc dù M không phải là Giản Việt, anh cũng không muốn nhìn thấy nguyên liệu nấu ăn bị thu thập.
Đáng tiếc chủ bếp M...
Thế lực đơn mỏng, không thể từ chối.
Lê Thiếu Hi cẩn thận hồi tưởng lại các loại chi tiết ---
Khi ở Đám Mây, Lê Thiếu Hi đại khái biết, cấp bậc của Hắc Tràng càng cao, nhiệm vụ càng xảo quyệt.
Nếu đây là Hắc Tràng cấp năm, tuyên bố nhiệm vụ thu thập nguyên liệu nấu ăn thì còn tính là bình thường, dù sao "ý chí" của Hắc Tràng nông cạn, chỉ số thông minh không cao khiến nó không xây dựng được "cốt truyện" phức tạp hơn.
Mà Hắc Tràng trước mắt, ít nhất là cấp mười.
Hắc Tràng cấp mười đã có chỉ số thông minh, sức chiến đấu của nó chưa chắc đã cao, nó muốn trưởng thành thì nhất định phải "động não".
Xem mặt sau của thẻ thân phận thì mới thấy được nhiệm vụ nhìn như đơn giản này che giấu đầy ác ý.
Thu thập nguyên liệu nấu ăn?
Rõ ràng là muốn bọn họ giết hại lẫn nhau!
Định nghĩa người chơi thành nguyên liệu nấu ăn, cô đơn để lại hai người là trống không.
Ngôn Tình Sắc
Nếu bọn họ không thể sớm phát hiện bí mật của thẻ thân phận, cực cực khổ khổ góp nhặt "nguyên liệu nấu ăn" mỗi đêm, cuối cùng là nhiệm vụ thất bại, đoàn diệt.
Nếu bọn họ phát hiện bí mật của thẻ thân phận, càng là một chân bước vào địa ngục Tu La.
Năm nguyên liệu nấu ăn, hai trống không.
Năm nguyên liệu nấu ăn dù có thể giết ngược lại hai người trống không, nhiệm vụ vẫn chú định là sẽ thất bại, vẫn đoàn diệt.
Đây mới là bộ mặt chân chính của Hắc Tràng.
Quá hiểm ác!
Lê Thiếu Hi nghĩ thông suốt, bọn Bàn Gia chậm nửa nhịp cũng minh bạch.
Bọn họ vốn đã đổ mồ hôi lạnh khi nhìn thấy mặt sau của thẻ thân phận, hiện tại càng run sợ tới cực điểm.
Có cái gì đáng sợ hơn việc này không?
Bọn họ tín nhiệm nhất là Lê Thiếu Hi, hiện tại cậu có khả năng sẽ giết bọn họ vì nhiệm vụ.
Thần bảo hộ thành đồ tể Tu La.
Mấu chốt là bọn họ càng rõ ràng hơn bất cứ ai sức chiến đấu của Lê Thiếu Hi.
Nếu Lê Thiếu Hi thật sự hướng trường kiếm màu đỏ tươi về hướng bọn họ, bọn họ không có đường sống!
Lê Thiếu Hi hỏi Nguyên Nguyên: "Cá hồi là bụng, chân giò xông khói là chân, vậy tôm hùm và phu nhân Bá Tước là gì?"
Nguyên Nguyên rất vui lòng khi có đồng đội cường hãn như Lê Thiếu Hi, cô biết thiếu niên này có chút "ngây thơ", nhưng ở trước mặt sinh tử, ngây thơ không đáng giá được nhắc tới, cậu sớm muộn gì cũng sẽ thỏa hiệp, sẽ cùng cô tổ đội.
Thật tốt a.
Người chơi mạnh nhất này là đồng đội của cô.
Nguyên Nguyên trước đây trốn ở trong chỗ tối là vì không có biện pháp xác định ai là trống không, cô sợ Lê Thiếu Hi.
Một khi cậu là nguyên liệu nấu ăn, vậy cô không có phần thắng.
Nhưng hiện tại...
Lê Thiếu Hi là của cô!
Tâm tình của Nguyên Nguyên cực tốt, kiên nhẫn giải thích cho Lê Thiếu Hi: "Bộ phận tốt nhất của cá hồi là bụng, chân giò xông khói đương nhiên là chân, chỉ là không biết cần hai chân hay một chân, nhưng không sao, một lát lúc nộp lên sẽ có nhắc nhở hệ thống.
Thành công thì chỉ cần một chân, không thành công thì chúng ta chém chân còn lại của hắn."
Lời tàn khốc như vậy nhưng vẫn là ngữ điệu mềm mại của thiếu nữ, khiến da dầu người nghe tê dại.
Cô tiếp tục nói: "Tôm hùm thì khó mà nói, hẳn là toàn bộ đi, phu nhân Bá Tước thì đương nhiên là máu trên người cô ta, bất quá tôi không chắc, nhưng chỉ cần giết hết bọn họ, nhiệm vụ nhất định sẽ hoàn thành."
Lê Thiếu Hi cũng không hỏi về nấm cục đen, Nguyên Nguyên chủ động nói: "Nấm cục đen là trái tim của đại thúc."
Tất cả mọi người nghe được là lông tóc dựng đứng.
Đây thật sự là người chơi giống bọn họ sao?
Cô giống người chỗ nào!
Lê Thiếu Hi chịu đựng cơn buồn nôn, hỏi cô: "Năng lực của cô rốt cuộc là gì?"
Khi mới bắt đầu, bọn họ chia sẻ ID và cấp bậc với nhau, nhưng năng lực là phải tự nói, hiển nhiên Nguyên Nguyên nói dối, cô tuyệt đối không phải là người chơi hệ chữa khỏi.
Nguyên Nguyên cười nói: "Ngụy trang."
Khó trách cô có thể biến thành bộ dáng Tống Hử Nhất!
Nguyên Nguyên lại giải thích: "Tôi có thể biến thành bộ dáng của những người bị tôi giết, hơn nữa kế thừa năng lực của họ."
Mọi người hít mạnh: Cho nên mới coi mạng người như trò đùa, tùy ý giết chóc sao!
Không, năng lực chỉ là lấy cớ.
Bản thân cô là ma quỷ.
Lê Thiếu Hi tiếp tục xác nhận tin tức: "Làm sao cô sống sót?"
Nguyên Nguyên không hề giấu giếm cậu.
Cô cực kỳ tự tin, Lê Thiếu Hi nhất định sẽ tổ đội cùng cô.
Cô cố ý lưu lại chân giò xông khói, thứ nhất là vì thao túng nhắc nhở hệ thống, tiếp tục khiến bọn Bàn Gia nhầm lẫn; thứ hai là dùng để áp chế Lê Thiếu Hi --- cậu đừng hòng nghĩ một người có thể hoàn thành nhiệm vụ, bởi vì chân giò xông khói ở bọc hành lý của cô, cậu chỉ có thể hợp tác với cô.
Nguyên Nguyên: "Năng lực của đại thúc không tồi."
Bàn Gia: "Năng lực biến lớn..."
Vô Cơ nhất định không nói dối, năng lực của hắn là hóa lớn, nếu Ma Vương nuốt chửng họ, nếu Vô Cơ sử dụng năng lực biến lớn, đúng là có thể tạo ra một con đường sống.
Nguyên Nguyên: "Đúng vậy, hắn căng đầy dạ dày của Ma Vương, khiến Ma Vương nôn hai chúng ta ra."
Bàn Gia không dám tin tưởng: "Vô Cơ cứu cô, nhưng cô..."
Nguyên Nguyên nhoẻn miệng cười: "Cũng không có biện pháp nha, là vận khí của chú ấy không tốt."
Lê Thiếu Hi nhắm mắt, tiếp tục hỏi cô: "Cô không ở nhà ăn, cũng không rút thẻ thân phận, vì sao có thân phận?"
Nguyên Nguyên: "Bởi vì mọi người đã rút xong, hai cái còn lại tự động phân phối cho tôi và đại thúc."
Thì ra là vậy.
Lúc ấy