Thấy Nga cứ lưỡng lự, chần chừ bên ngoài thì
Mình quay lại hỏi.
- Sao thế em, không vào đi!
Nga bất đắc dĩ mỉm cười, miệng thì cười nhưng trong lòng thì đang khóc thầm, bước theo sau anh.
Minh không ngồi ngoài sảnh lớn mà lại đi vào lối đi dành cho VIP, khắp nơi đều được trang trí những ánh đèn lung linh, với những phụ kiện giáng sinh vô cùng bắt mắt, đây đều là các phòng riêng được đặt sẵn, Nga chưa biết gì nên vẫn đi theo.
Minh bước vào một căn phòng rồi ngồi xuống, trong phòng chỉ có một chiếc bàn tròn, giờ Nga mới nhận ra đây là phòng riêng, cô e ngại ngó nghiêng xung quanh một chút.
- Em ngồi xuống đi - Minh đưa mắt xuống chiếc ghế bên cạnh.
- Em thấy mình ngồi đây không hay lắm, sao không ngồi ngoài kia ạ?
Anh biết được Nga đang lo lắng gì, chỉ mỉm cười rồi nói.
- Ngoài kia rất ồn ào anh không quen, trong đây yên tĩnh mới nói chuyện được chứ, em sợ anh sao?
Nga sợ anh thật lòng liền ngồi xuống chỗ ghế cách anh một chiếc, Minh khẽ lắc đầu cười rồi cầm lấy menu đưa cho Nga.
- Em muốn ăn gì chọn đi.
Vừa lúc nhân viên phục vụ bước vào, đứng phía sau Nga.
Cô nhìn vào menu thì có chút choáng váng, toàn món ăn cao cấp, sơn hào hải vị, chả biết nên gọi món gì, giờ chỉ lo cho chiếc ví của mình thôi.
- Anh chọn đi ạ, em gì cũng được!
- Vậy cho anh hai phần beefsteak và hai ly sangiovese.
- Minh quay qua nói với nhân viên phục vụ.
Nga tuy không am hiểu nhiều về rượu nhưng cô chắc chắn anh đang nói đến tên một loại rượu nào đó, cô đang thắc mắc trong đầu "buổi trưa mà đi uống rượu sao", lại tự an ủi "thôi thì phải chiều khách hàng chứ biết sao giờ, nhấm nháp một chút chắc cũng không sao đâu".
Trong lúc chờ đồ ăn thì Nga hỏi anh