Thảo kéo Nga ngồi xuống cạnh mình, cô thì thầm vào tai Nga trêu chọc - Tao biết mày ước gì rồi nhá!
Nga quay sang liếc xéo Thảo một cái - Sao bữa nay bày đặt chơi trò bất ngờ thế, làm tao tưởng mày quên luôn rồi.
Thảo khoác tay lên vai Nga - Hâm này! Làm sao mà tao quên được chứ?
- Lại đây ôm cái nào! - Nga cảm động đưa hai tay ra ôm Thảo trìu mến.
Nhìn hai cô gái cứ tình thương mến thương, Tuấn Anh cũng cảm thấy có chút ấm áp trong lòng, anh mỉm cười theo, Phúc thì cau có lên tiếng châm chọc.
- Rồi sao không cầu hôn luôn đi!
Thảo và Nga nhìn nhau bật cười, dang tay ôm nhau thêm cái nữa.
Phúc lắc đầu ngán ngẩm hộ to - Phục vụ!
Sau khi Nga đến thì không khí trở nên sôi nổi hơn, tâm trạng của Thảo đã khá lên nhiều, hoạt động của bọn cô cũng thu hút khá nhiều ánh mắt của những vị khách trong nhà hàng, La Thái Mẫn ngồi quay lưng lại phía của Thảo nên anh không mấy để ý, Ngọc Anh mỉm cười lên tiếng bắt chuyện với Mẫn.
- Bé nhân viên của anh thú vị thật, lần này là lần thứ 4 chúng em vô tình gặp nhau, anh nói đó có phải là hữu duyên không?
La Thái Mẫn nghi hoặc nhìn theo hướng mắt của Ngọc Anh, đôi lông mày anh khẽ chau lại, thì ra đây là sự kiện mà Thảo nhắc đến, anh không biết Thảo lại chọn nhà hàng này, Mẫn quay lại mỉm cười đáp - Cũng có thể! - rồi đưa ly nước lên uống một ngụm, vẻ mặt tỏ ra bình thản của anh thực ra đang che giấu sự lo lắng trong lòng, Thảo sẽ không suy nghĩ gì chứ? Cô có thể tin tưởng anh không.
- Tôi thấy việc hai đứa nó cũng không nên để lâu, ông bà xem được ngày thì có thể tổ chức luôn trong năm nay càng tốt.
BỐ Mẫn lên tiếng cắt đứt dòng suy tư trong đầu Mẫn, cả Ngọc Anh và Mẫn đều bất ngờ trước câu nói của ông, ông biết Mẫn cứ luôn chần chừ trong chuyện này, trong khi cả họ hàng đều đang