- Sao anh lại ở đây?
- Em điện trưởng phòng Hà xin nghỉ đi anh đưa em đến chỗ này.
Thảo nghi hoặc hỏi lại - Sao đột ngột thế: đi đâu vậy anh?
Mẫn liếc mắt từ trên người cô xuống một lượt rồi nói - Tập lái xe!
Mẫn luôn thắc mắc tại sao Thảo chỉ toàn dùng
xe buýt để di chuyển, sau khi anh biết được việc Thảo gặp tai nạn lúc nhỏ thì đã hiểu được nguyên nhân.
Lần trước nhìn thấy Thảo Ở trạm bị những thành niên kia trêu chọc, anh nghĩ không thể để cô tiếp tục đi xe buýt được nữa, vẻ xinh đẹp này sẽ có ngày gặp nguy hiểm.
Hôm nay cũng khá rảnh nên Mẫn quyết định sẽ đưa Thảo đi học lái xe.
- Hả? - Thảo bất ngờ há hốc mồm nhìn Mẫn.
Anh khẽ nghiêng đầu nhìn vào túi xách của cô, Thảo biết anh thật sự nghiêm túc, cô đành ngoan ngoãn lấy điện thoại ra và gọi cho trưởng phòng Hà.
- Chị ơi hôm nay em có việc đột xuất, em xin nghỉ nhé chị!
- Ừ okie em!
Thảo lại ngạc nhiên vì sao trưởng phòng Hà lại dễ dàng đồng ý đến vậy, vì chị ta đã biết được
mối quan hệ của cô và Mẫn nên mới nhẹ nhàng với cô vậy sao, việc này làm cho Thảo cảm thấy không biết nên vui hay buồn, nó đồng nghĩ với việc công việc của cô sau này sẽ bị phụ thuộc vào La Thái Mẫn rồi, cô không biết được thành quả mình.
đạt được có phải do bản thân nỗ lực không hay là dựa vào mối quan hệ này nữa.
Mẫn thấy vẻ suy tư của Thảo thì tưởng là cô lo lắng, anh nựng vào má cô - Sao thế? em sợ a?
Thảo nhìn anh gật gật đầu, Mẫn bật cười nắm lấy tay cô - Có anh ở đây em yên tâm!
Thảo nắm lấy bàn tay ấm áp của Mẫn, rồi mỉm cười gật đầu - Dạ!
Thảo tự nhủ vì anh thương mình nên muốn dành