Thảo rót thêm một ly đưa đến bàn của Mẫn.
Nhìn thấy cô không chút lo sợ mà đi vào phòng mình, anh nhìn cô cười một cách đầy nguy hiểm, rồi kéo Thảo xuống ngồi trên đùi mình, đưa tay lên vuốt tóc cô, gương mặt đặt nơi cổ Thảo như thưởng thức hương thơm trên cơ thể.
- Em như này làm sao anh có thể làm việc đây!
Nói rồi Mẫn liền hôn lên cổ, lên vai, tay anh luồn vào trong váy, Thảo giờ mới thấy hối hận vì đã tự dâng mồi đến hang cọp, cô bật dậy muốn chạy đi nhưng vẫn có thể cho cô đi sao, anh nhấc cô lên bế tới đặt xuống giường, từ từ đặt nụ hôn lên khắp cơ thể Thảo, tay không ngừng xoa bóp thưởng thức.
- A...!đừng.
- Thảo không chịu được sự kích thích của Mẫn, không ngừng van xin.
Mẫn nhẹ nhàng cởi bỏ quần áo trên người Thảo, sau đó anh đưa tay cô đặt vào thân dưới của mình, Thảo ngại ngùng rụt tay lại, anh cầm tay cô nắm chắc ở nơi ấy, bắt đầu di chuyển.
- Tốt lắm - Mẫn nhìn Thảo cười khen ngợi, sau đó khóa môi cô bằng những cái hôn mãnh liệt, tay không ngừng thăm dò nơi nhạy cảm, Thảo cong người, run lên mỗi lần anh đi sâu vào, cảm giác khoái cực như muốn bay lên tận cung trăng, khi đã thấy đủ, dẫn đặt Thảo ngồi dậy trên người anh, để cô từ từ bao trọn anh, sau đó điều khiển Thảo theo nhịp điệu của mình.
Sau khi thỏa mãn cơn dục vọng, Thảo mệt lả nằm trên giường anh, La Thái Mẫn đắp chăn lại cho Thảo, hôn lên trán cô nói - Em ngủ đi! - La Thái Mẫn mặc lại quần áo và trở về bàn tiếp tục làm
việc.
Thảo nhìn anh với ánh mắt khâm phục hỏi.
- Anh không ngủ sao?
La Thái Mẫn chỉ quay lại mỉm cười đáp - Một ngày anh ngủ 5 tiếng là đủ!
Tại sao Mẫn lại phải cố gắng như vậy, dù anh có mắc sai lầm gì thì với địa vị của anh chắc chắn không ai dám trách móc, gia đình anh chính là cổ đông lớn nhất của công ty, bố anh chính là chủ tịch, nhưng với Mẫn, điều đó chính là áp lực, anh luôn cho rằng, ở vị trí càng cao thì trách nhiệm càng lớn, vì vậy anh luôn cố gắng không để xảy ra bất kì sai sót nào, để không một ai có thể lên tiếng nói xấu sau lưng anh, chỉ cần nhìn cách anh luôn sử dụng bao kỷ