Hai bên bắt tay nhau, trước khi ra về ông Carson nói.
_Hôm nay nhà tôi tổ chức tiệc, các bạn có thể đến dự chứ…??
Diễm giật thót, Diễm tưởng sau khi kí kết xong, Quân sẽ cho Diễm về nhà, nếu còn dự tiệc thì đến bao giờ Diễm mới có thể về được nhà.
Quân nói ngay.
_Vâng, tôi sẽ tới…!!
Ông Carson bảo Diễm.
_Cô bé nhớ đến nhé, tôi sẽ cho cho cô xem mấy bức hình của con trai và của vợ tôi…!!
Diễm kêu khổ.
_Nhưng mà…!!
Nắm chặt lấy tay Diễm, Quân đỡ lời.
_Chúng tôi sẽ đến…!!
_Chiều tối, tôi sẽ cho người đến đón các bạn. Bây giờ tôi phải về…!!
_Vâng, chào ông…!!
Sau khi ông Carson và mấy nhân viên trong công ty đi khỏi, Diễm hét.
_Anh đã hứa là sau khi kí kết xong hợp đồng anh sẽ cho em về sao bây giờ anh lại nuốt lời…??
Quân không nói gì, lôi Diễm đi ra cửa, Quân bảo Kiên.
_Mau chuẩn bị xe…!!
_Vâng, thưa anh…!!
Diễm bị Quân lôi đi, Kiên và Loan đi theo sau. Loan buồn rầu không yên. Trên đường về nhà, Diễm không ngừng than thở, hết chịu nổi, Quân
quát.
_Em có thôi đi không, em làm lỗ tai của anh lùng bùng hết rồi …!!
Diễm rủa.
_Cho anh chết, ai bảo anh lừa em, anh là đồ nói dối, nếu biết trước em đã không đi cùng anh…!!
Quân nhếch mép.
_Thật đáng tiếc bây giờ cô hối hận cũng đã muộn rồi, tôi sẽ không để cô về nhà gặp mặt hắn đâu, cô nên an phận ở đây đi thì hơn…!!
_Anh thật quá đáng, sao lúc nào anh cũng nghĩ em về nhà để tìm gặp anh ấy…??
Quá tức, Diễm nói lẫy.
_Mà em quan tâm đến anh ấy thì có liên quan gì đến anh…!!
Đây là một câu nói sai lầm nhất của Diễm, lẽ ra Diễm không nên trọc tức Quân. Quân đã cố nín nhịn, cố chịu đựng nhưng hình như Diễm không hiểu điều đó.