- Anh chị yêu đương từ hồi nào mà nhanh dữ… - Tôi hỏi.
- Àh thì… cũng lâu rồi, hồi đó anh tán chị dữ lắm á! hehe… - Chị Ju nhe răng cười tự hào trong khi anh Vĩ thì gãi đầu cười.
- Haha… tiếc quá hồi đó em không chúc mừng anh chị được!
- Hì… thì giờ chúc vẫn chưa muộn mà… mà em không chúc thì vợ chồng chị vẫn hạnh phúc nhé! hehe…
- Haha…. Vậy thì tốt quá rồi!
- Àh mà bé nào đây? người yêu em àh? – Chị Ju nhìn Hanako mỉm cười.
- Úi bậy chị! Không phải…
- Ủa chứ là gì?
- Con bé đi theo em thôi, không phải bồ bịch gì đâu, em quen người khác nhá!
- Ủa có người khác rồi àh?
- Dạ! hehe… Nhi á!
- Nhi nào? ậy! đừng nói l… là… - Chị Ju lắp bắp.
- Đúng rồi đó! haha… - Tôi bật cười.
- Nhưng bé Nhi dọn đi lâu lắm rồi mà!
- Vậy nên em mới muốn nhờ mọi người hỏi thăm thử nè!
- Hix… yêu đương gì kì z? em không liên lạc với Nhi khoảng bao lâu rồi?
- Dạ… chắc cỡ khoảng 2 năm rưỡi…
- HAI NĂM RƯỠI! – Chị Ju trợn mắt.
- Haha… - Tôi gãi đầu.
- Lâu như vậy rồi, biết người ta có còn chờ em không hay quen cha nó anh khác rồi!
- Không có đâu chị… hehe…
- Sao em biết?
- Chỉ là em Tin Nhi thôi! nhưng em chắc chắn!
- …
Đang trò chuyện với vợ chồng anh Vĩ và chị Ju thì bỗng những người trong sảnh tự dưng hét toáng lên mừng rỡ, nháo nhào chạy về phía cửa. Mọi người bu hết chật kín cửa, tôi tò mò nhìn qua thì hóa ra có một nhóm nhạc với phong cách gothic vô cùng nổi bật, band nhạc của Thúy. 4 cô gái với 4 phong cách riêng biệt nhưng lại cực kì hòa hợp với nhau và hơn hết, ai nấy cũng đều xinh đẹp ngời ngợi. Chị Ju thấy vậy thì lên tiếng:
- Haiz… Tiếc không em giai?
- Dạ? – Tôi giật mình ngơ ngác.
- Thì Thúy đó! nghe nói trước đây 2 đứa quen nhau phải không?
- Àh! dạ… nhưng tiếc thì không có đâu nhé! haha…
- Dóc! Người ta giờ nổi tiếng rồi, còn làm đại diện cho Hurricane nữa...
- Đại diện cho Hurricane á?
- Ừ! Hurricane giờ lên tập đoàn rồi nhé! hihi… Hơn nữa, nhờ band nhạc của Thúy mà giờ khắp thành phố đâu đâu Hurricane cũng được chào đón ghê lắm! Ban nhạc Hurricane của hội Hurricane… hehe
- Oh! – Tôi gật gù.
- Haha… Lại chào người ta một tiếng đi! Tên này!
- Àh dạ!
Tôi nghe theo lời chị Ju, bước tới gần đám đông, nơi Thúy và những đồng nghiệp đang đứng kí tá cho fan. Đợi khi đám đông dãn ra làm 2 để đường cho nhóm của Thúy đi vào tòa nhà thì Thúy bỗng hơi khựng lại, tròn mắt nhìn tôi và tỏ ra vô cùng ngạc nhiên. Tôi cũng nhìn em và mỉm cười cúi đầu chào.
Thúy quay qua nói gì đó với mấy cô nàng trong band nhạc rồi một mình tiến đến chỗ tôi, em cũng mỉm cười chào lại:
- Trời ơi! phải Ryu đây không? hìhì… Bữa nay nhìn anh còn… đáng sợ hơn trước nữa!
- Sặc! anh coi đó là khen nhe!
- Không! em đang chê á!
- Haha… - Tôi bật cười – Dạo này em thành công dữ nhợ… poster giăng đầy thành phố…
- Hìhì… Em cũng phải cố gắng mà!
- Giỏi ghê ta!
- Mà sao anh ăn mặc kì lạ vậy? Chuyển qua nghe Death metal rồi àh?
- Haha…
Bộ đồng phục đen của tôi và Hanako từ sáng đến giờ ai cũng phải để ý. Bốt đen đi với quần jean và áo thun lạnh cũng… màu đen nốt. Chưa hết, lại còn chơi thêm cái áo choàng măng mô đen bên ngoài nữa, nhìn y chang dân cuồng nhạc rock đích thực. Tôi lại bịt kín một mắt và bọc thiết thủ một bên tay nữa nên nhìn càng thêm quái đản.
- Anh mới về nên chưa kịp thay đồ gì…
- Oh! Hì… mà dạo này anh khỏe không? àh mà em hỏi thừa rồi! bữa nay còn đô hơn trước nữa, mấy năm qua anh làm cái gì vậy?
- Haha… anh đi du lịch thôi!
- Sướng dữ ha! Còn em phải cày mấy năm trời nè… Bồ bịch cũng chả có luôn…hix! – Thúy bắt đầu nheo mắt mếu máo, giở trò đá xéo tôi.
- Haha… Tha cho anh đi!
- Hihi… em đùa thôi! Mà chuyện 2 người sao rồi? ít nhất Nhi còn thỉnh thoảng liên lạc với em, còn anh thì mất tích hẳn luôn…
- Sao? Nhi có liên lạc với em àh? – Tôi xồn xồn lên.
- Ậy! làm gì mà phản ứng ghê z? đừng nói với em là anh không hề liên lạc gì với Nhi nhe! Anh đối xử với Nhi kiểu gì vậy hả? tồi quá!
- Hix… khó giải thích lắm! mà em biết Nhi đang ở đâu đúng