Sáng hôm ấy Hanako bị đám quỷ cái ấy lôi xềnh xệch xuống khu vực nhà hàng, tôi cũng phải lẽo đẽo theo sau. Người dân thành phố này đặc biệt yêu mến nhạc rock hơn những nơi khác nên band nhạc của mấy cô nàng này rất được yêu mến tại đây.
Đúng là người nổi tiếng có khác, đi đến đâu là fan ngập tràn đến đấy, sáng hôm nay lại xuất hiện thêm cô nàng gothic lolita ngực khủng nữa làm không khí cả nhà hàng nháo nhào hẳn lên. Tôi thở dài gãi đầu: “Haiz… fuck my life!”, em Trâm thấy vậy thì gằn giọng:
- Cái tên này! đi kiếm bàn cho tụi chị đi, chờ đợi gì nữa?
- Sặc! Tui á? – Tôi tròn mắt ngơ ngác.
- Chứ ai nữa? Thứ… - Ẻm bặm môi, trợn mắt…
- Hơ… dạ dạ… em đi liền đây chị hai… - Tôi lắc đầu chán nản.
Tôi đi kiếm bàn và sắp xếp đủ 6 chỗ rồi cũng ra chỗ mấy ẻm lựa buffet. Mấy cô rocker kia lựa đồ ăn max kĩ, lại ít nữa, tôi nhìn mà cứ tự hỏi: “No thế éo nào được ta…?”
Sáng hôm ấy mọi người cùng ăn sáng vui vẻ, chỉ có mình tôi là không ngừng trố mắt ra chứng kiến độ “điên” của mấy con mụ này khi mấy ẻm ngồi chọc Hanako đến đỏ bừng hết cả mặt mày, mà lại toàn mấy câu đen tối. “Đẹp gái mà bựa vãi!” – Tôi nhủ thầm
Em Tâm chống cằm rồi lên tiếng hỏi Hanako:
- Ngực em nhìn hấp dẫn quá! Bao nhiêu vậy?
- Dạ… 99… - Hanako đỏ mặt đáp lại bằng giọng lơ lớ.
- Ú ú ú…. – Cả đám hú lên xửng sốt – Chắc tui chớt! sao bất công dữ z? – Tâm than thở.
- … - Hanako cúi đầu, mặt đỏ lựng lên.
- Số đo 3 vòng của em là bao nhiêu vậy? nhìn vòng nào cũng hấp dẫn hết…
- Dạ… em… em… - Ẻm ngập ngừng.
- Ầy xì… nói đi đừng sợ!
- Dạ… là 99-58-91… nhưng cao có 1m50 àh…
- AAA! Bất công! Bất công! – Tâm, Trâm, Thúy cùng thi nhau lắc đầu nguầy nguậy! chỉ có bà chị Nhi là khẽ trợn mắt lên, mặt tái đi vì số đo quá khủng của “Gà Con”
Tôi ngồi bên ngoài thấy vậy thì chêm vô:
- Hỏi người ta rồi, còn không mau tự khai mình ra! hí hí…
- Ê Ê! muốn gì đây tên kia? – Em Trâm trợn mắt.
- Thì hỏi số đo của con bé rồi chẳng lẽ định giấu luôn số đo của mình? không đủ tự tin hỏng? –Tôi khích.
- Dâm tặc, biến thái!
- Ơ! Thế mấy người hỏi thì không sao àh?
- Tất nhiên, đồ dâm tặc…
- Hix… - Tôi cứng họng.
Sau bữa ăn, Thúy gọi tôi lại và nói:
- Àh! Ryu này…
- Hở? sao vậy?
- Àh! Lúc sáng Nhi mới gọi cho em, nó nói mai nó về liền á! mua được vé máy bay sớm...
- Sặc! nhanh vậy á?
- Ừ…
- Hix.. cám ơn em nhé!
- Không có gì… - Thúy mỉm cười.
“Chết mịe! về sớm dữ vậy…” – Tôi nhủ thầm. Chạy qua chỗ Hanako, tôi kéo gấp ẻm đi, con bé cũng ngạc nhiên nên hỏi tôi:
- Có chuyện gì vậy Date san?
- Chết rồi! Nhi về sớm quá! Chưa giải quyết xong vụ tụi EOS nữa…
- Vậy chờ chị Nhi về rồi giúp mình luôn, càng tốt chứ sao? Nghe nói chỉ cũng giỏi lắm mà…
- Tốt con khỉ chớ tốt! Anh không muốn Nhi dính đến chuyện này hiểu không?
- Thế anh tính sao?
- Phải đánh nhanh rút gọn thôi…
- …
Kéo Hanako xuống hầm để xe, tôi lên tiếng:
- Suy luận của em hôm qua là đúng, anh biết phải kiếm hắn ở đâu rồi…
- Nhưng… hôm qua anh đánh thua rồi mà…
- Tầm bậy… anh cố tình thua thôi!
- Thật không vậy? lần này đi để em giúp anh…
- Cũng được thôi, nhưng em phải nghe theo kế hoạch của anh!
- Dạ