Dựng xe vào bãi, tôi hớt hải chạy vào trong quán tìm Thím thì thấy ổng đang đợi sẵn. Tôi bước lại ngồi xuống đối diện và lên tiếng:
- Cháu đến rồi đây! chuyện là sao vậy bác?
- Àh! tui đã nhờ người điều tra ra được người có tên Heracrov mà cậu nói rồi…
- Thật ạ?
- Có phải người này không?
- …
Thím đặt lên bàn một tấm hình 4x6. Tôi cầm tấm hình lên xem thì nhận ra ngay đây không ai khác chính là gã Heracrov đó, nhưng là thời vẫn còn tóc. Thấy tôi gật đầu xác nhận, Thím tiếp tục lên tiếng:
- Không biết tại sao người này lại có mặt ở VN nhưng cậu đừng dại dột mà tiếp tục đấu với tên này…
- Sao vậy ạ? – Tôi thắc mắc.
- Tên này vô cùng nguy hiểm, hắn là tội phạm bị truy nã đấy.
- WOW! – Tôi tròn mắt.
- Hiện tại cái tên Heracrov đang là mục tiêu truy nã cao cấp ở 12 quốc gia… hắn mất tích khoảng mấy năm trước, giờ lại xuất hiện ở VN…
- Vậy ạ… haha…
- Nè nè… không phải chuyện đùa đâu nhen!
- Àh… cháu xin lỗi… Nhưng mà chắc tiền thưởng của ông này phải cao lắm…
- Dĩ nhiên…
- Tốt!
- Hả? là sao?
- Đúng nghề của cháu luôn rồi…
- WHAT??
- Haha…
Tôi không trả lời mà rút điện thoại ra, sử dụng một app đặc biệt để liên lạc về lại đảo của phái Iga:
- Tìm Hayabusa san àh Ryu? – Một giọng nữ trả lời.
- Yo! chào chị, Hitomi…
- Ừ… chào em!
- Thầy em có ở đó không chị?
- Àh! em đợi chị xíu nhé!
- OK!...
Lúc này Thím tròn mắt nhìn tôi:
- Ớ! Liên lạc với Hayabusa mà dễ vậy sao?
- Haha… người cùng hội mà… - Tôi bật cười.
- Mà Hitomi là ai vậy?
- Àh… mà kunoichi hỗ trợ cho thầy hayabusa…
- Oh!
Một lúc sau sự phụ Hayabusa bắt máy:
- Thầy nghe đây Ryu!
- Dạ… vào vấn đề luôn nhé! thầy tra giùm con tên Heracrov có trong nhóm mục tiêu không vậy?
- Hả? àh ừh… đợi thầy chút…
Đợi được một lúc thì sư phụ lên tiếng:
- Àh! Có Heracrov… mục tiêu hạng cao cấp!
- Vẫn còn hiệu lực àh thầy?
- Ừ! Vẫn còn… mà con tìm được rồi àh?
- Haha… hắn tự tìm con… Thầy nhận lệnh giùm con nhé!
- Con định làm thật àh?
- Dạ…
- Được rồi… nhưng tên này nguy hiểm lắm Ryu… phải hết sức cẩn thận, để thầy sắp xếp rồi qua đó luôn…
- Dạ.. vậy thì tốt quá…
- Ừ…
Thím Cơ Bắp ngớ người ra:
- Ơ nè nè! Chuyện gì vậy? mấy người tính làm thật àh?
- Dạ! Không làm thì cạp đất mà ăn àh?
- Hix… thằng khùng này làm cho cháu bị nhiễm mất rồi…
- Haha… bác yên tâm! – Tôi cười.
- Haiz… Có cần giúp gì thì nói tui!
- Dạ!
Tôi cúp điện thoại rồi chào tạm biệt Thím và quay trở lại đón Nhi.
Vừa lên đến phòng chị Simon, vừa mở cửa ra là ngay lập tức tôi đã trông thấy gương mặt đầm đìa nước mắt của Nhi, boss tỷ và Hanako thì đang ngồi dỗ. Trông thấy tôi, Nhi gào lên rồi chạy lại ôm chầm lấy tôi mà nức nở:
- RYU…!!! Huhu...
- Ui chu cha! anh đây… sao mà khóc ghê vậy?
- Anh mới đi đâu? hả? – Nhi quát tôi.
- Àh… anh có xíu chuyện á mà… haha…
- Huhu… - Nhi nhìn tôi hờn dỗi.
- Có gì đâu mà lại khóc z?
- Còn không có gì àh?
- Được rồi anh xin lỗi!...
Lúc nãy vội quá nên chưa kịp suy nghĩ gì mà tôi đã vô tình làm cho Nhi lo lắng rồi, đúng ngu thật. Nhi ôm tôi chặt cứng rồi thút thít:
- Đừng vậy nữa… hix… Giờ em vẫn còn thấy run run nè…
- Anh xin lỗi…
- Cứ lần nào anh như vậy là y sì có chuyện…
- Không có gì đâu mà…
- Em biết là có…
- …
- Đừng có giấu em… làm ơn đừng vậy nữa…
- Anh biết rồi! anh xin lỗi…
- …
Nhi cứ