Một ngày nọ, Lục Nham và Tân Cửu ra ngoài bàn chuyện làm ăn, chả biết vô tình hay hữu ý mà cứ khoe khoang bảo bối nhà hắn yêu hắn bao nhiêu, một ngày không thấy là như cách ba thu. Hơi về trễ xíu là cậu sẽ khóc sướt mướt dính hắn không buông.
Còn nói bình thường Diệp Ly trên giường ngoan ngoãn nghe lời biết bao, hắn kêu bày ra tư thế gì là bày ra tư thế đó, muốn làm mấy lần liền làm mấy lần.
Còn cái gì mà lễ tình nhân sẽ tự tắm rửa thơm ngát, đóng gói bản thân đưa tới, dĩ nhiên tất cả những thứ này đều là giả.
Thế nhưng dạo gần đây Bạch Hành Chỉ lại chọc tới Lục Nham, cho nên Lục Nham mới oán giận nghĩ đủ mọi biện pháp trả đũa đối phương.
Tân Cửu yên lặng ngồi nghe, sắc mặt hơi trầm xuống, môi mỏng nhếch lên, không nói một lời lái xe đến siêu thị, mua một đống Durex và gel bôi trơn.
Lục Nham khoanh tay nhếch môi, mỉm cười, cười trên sự đau khổ của người khác, xem ra tối nay lão Bạch khó chịu rồi.
Lúc Tân Cửu quay về, Bạch Hành Chỉ đang ở thư phòng viết bản báo cáo sức khỏe học sinh, cậu ngẩng đầu lên chào hỏi anh, " Về rồi sao, anh đi nghỉ trước đi, em còn có việc, ô? "
Bạch Hành Chỉ còn chưa nói hết, Tân Cửu ba bước đi tới, trực tiếp ôm người lên, đi lên lầu.
" Anh làm gì, nhiệm vụ trường giao em còn chưa làm xong, anh lại nổi điên cái gì đó? "
Tân Cửu mới vừa thả người xuống giường, Bạch Hành Chỉ liền lui thật nhanh đến đầu giường, cảnh giác nhìn chằm chằm anh, cậu luôn cảm thấy hôm nay Tân Cửu có chút khác lạ.
Tân Cửu vẫn không nói chuyện, nắm chân lôi cậu xuống, cầm lấy cà vạt bên cạnh trói hai tay cậu lại, trực tiếp trói người lên đầu giường.
Bạch Hành Chỉ bỗng nhiên biết anh muốn làm gì, hai chân liên tục đạp loạn, ngoài miệng không ngừng nói, " Hành động cưỡng ép người khác quan hệ, đây là cưỡng hiếp, phạm pháp, còn đụng em nữa, có tin con mẹ nó em báo cảnh sát hay không. "
Tân Cửu nắm hai chân cậu, rốt cuộc cũng chịu mở miệng nói chuyện, " Chúng ta kết hôn rồi. "
Nói xong lại cúi đầu hôn lên bàn chân trắng nõn của cậu, anh lấy một cái bịt mắt từ tủ đầu giường ra đeo cho cậu.
" Con mẹ nó, do dù cưới rồi thì cưỡng hiếp cũng là phạm pháp, anh bạo lực gia đình, buông em ra, buông ra. . . "
Tân Cửu không nói, Bạch Hành Chỉ cực lực giãy giụa, trước mắt một mảnh đen nhánh.
Sau khi tầm mắt bị che thì những giác quan khác cũng trở nên nhạy bén hơn, cậu nghe được tiếng Tân Cửu xé bao cao su, còn có tiếng nước do anh tự khuếch trương khiến cậu mắc cở, âm thanh phóng đại vô hạn bên tai cậu, cậu cảm thấy đầu hơi choáng váng.
Ngón tay ấm áp của Tân Cửu như một ngọn lửa, mỗi lần di chuyển trên mỗi tấc da thịt của cậu đều khiến cậu nóng đến run rẩy cả người.
Lúc Tân Cửu nắm thứ nóng bỏng của cậu, Bạch Hành Chỉ giống như con cá nằm trên thớt, đột nhiên bắn lên, cong cong eo.
" Tân Cửu, mẹ nó anh buông em ra, nếu hôm nay anh dám đụng vào em, ba ngày nữa cũng đừng hòng leo lên giường của em, em muốn ly dị, ly dị! "
Động tác của Tân Cửu ngừng lại một chút, Bạch Hành Chỉ cảm thấy uy hiếp của mình có tác dụng, dương dương tự đắc, vừa định tiếp tục cố gắng, " Em nói với anh, Ô ô. . . . "
Không biết Tân Cửu lấy đâu ra một viên cầu đeo cho cậu, chặn lời lải nhải không ngừng của cậu. " Không cho nói tục. "
" Ưm ô. . . "
Miệng Bạch Hành Chỉ không khép lại được, nước miếng không khống chế chảy dọc theo khóe miệng, Tân Cửu nhếch môi, tiến tới liếm sạch toàn bộ, đỡ thứ cứng rắn của cậu, chậm rãi ngồi xuống.
Bạch Hành Chỉ và Tân Cửu đã làm vô số lần, thân thể đã sớm hòa hợp cực kỳ, cũng biết rõ nhiệt độ của đối phương, rốt cuộc Tân Chính cũng ngồi xuống, hai người cũng thoải mái thở dài.
Bạch Hành Chỉ lập tức yên lặng, trong phòng quá mức yên tĩnh, Tân Cửu lại có chút không quen, liền đưa tay tháo viên cầu chặn miệng kia.
Miệng được tự do, Bạch Hành Chỉ bắt đầu tức giận mắng to, " Anh là tên khốn khiếp, bản lĩnh của anh lớn quá ha, còn dám cho em dùng những thứ này, kĩ năng này, không biết là học ở trên người tình nhân nhỏ nào đây, còn mẹ nó dùng trên người em. . . "
Tân Cửu kề sát hôn cậu, để cho lời nói của cậu biến mất trong môi lưỡi giao triền.
Hôm nay Tân Cửu phá lệ hung hãn, động tác rất thô lỗ, mỗi lần làm đều như muốn ăn luôn hai quả cầu, bụng của Bạch Hành Chỉ cũng bị anh va đập làm đỏ một mảng.
Cậu bị làm đến không thể nói một câu hoàn chỉnh, " Anh. . .Mẹ nó. . .Nhẹ một chút cho em. . .Đụ má. . .Thằng nhỏ muốn gãy....A... "
Tân Cửu đột nhiên thít chặt huyệt nhỏ, Bạch Hành Chỉ bị kẹp liền thở gấp một tiếng, lại nhờ vậy mà sướng đến bắn ra.
Cậu khó có thể tin nhìn Tân Cửu, mặt phồng lên đỏ bừng, " Mẹ nó anh lại đánh lén em, em mới không phải xuất sớm, khốn khiếp! "
Tân Cửu nở nụ cười yêu kiều nhìn cậu, trong mắt đều là cưng chìu, " Ừ, em làm sao có thể xuất sớm, em có thể kéo rất dài, chuyện này anh rất rõ ràng. "
Bạch Hành Chỉ vẫn còn tức, chân đạp lung tung, bị Tân Cửu nắm trong tay, đè xuống giường bắt đầu một vòng chinh chiến mới.
Bạch Hành Chỉ bắn nhiều lần, cũng sắp tinh tẫn mạng vong, cổ họng khản đặc, Tân Cửu mới rốt cục hài lòng bắn lên bụng cậu, vẩy ra một dấu vết dâm mỹ.
Sau chuyện này, Bạch Hành Chỉ nhoài người trên giường, mệt mỏi không muốn động, đến cả khí lực để nói chuyện cũng không có.
Vẻ mặt Tân Cửu đã no đủ, tích cực xoa bóp cơ thể cậu, bóp bóp cổ, xoa xoa vai, nếu như bỏ qua việc Tân Cửu thỉnh thoảng ăn đậu hủ của cậu, thì vẫn xem như là phục vụ chu đáo.
Bạch Hành Chỉ tốn sức lật người, Tân Cửu thức thời tiếp tục đấm bóp lưng cho cậu, Bạch Hành Chỉ thoải mái rên rỉ, rên đến lòng Tân Cửu cũng ngứa ngáy.
Bạch Hành Chỉ dựa theo tốc độ xoa bóp của anh mơ màng ngủ, nhưng tay của Tân Cửu lại tình sắc xoa tới xoa lui cái mông trắng nõn của cậu, giống như đang chơi nhào bột, cảm thụ mông thịt co giãn.
Hai tay dùng sức đẩy chân cậu, nâng eo cậu lên, cưỡng ép cậu tạo thành tư thế quỳ sấp quỷ dị, miệng lưỡi liên tục di chuyển trên