Edit: Chianti
Ngày hôm sau lúc Trì Ngộ tỉnh dậy, Nhĩ Tư đã đi rồi.
Thời điểm vừa mới tỉnh dậy đầu óc còn hơi trì trệ, nhưng Trình Ngộ vẫn cảm thấy tình hình này phát triển không đúng. Tình tiết của kịch bản không phải nên là anh rời đi trước, để lại một hộp thuốc tránh thai cùng một tờ giấy “Tôi có việc đi trước” kèm theo số điện thoại sao??
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về truyen5z. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của truyen5z. Bản copy sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
À, tối hôm qua mang áo mưa, không cần mua thuốc.
Sau đó Trình Ngộ mới hậu tri hậu giác nghĩ đến, mình không lưu lại cách thức liên lạc với Nhĩ Tư.
Nhĩ Tư kéo lê thân thể uể oải không chịu nổi lẫn phần dưới đau nhức, việc đầu tiên sau khi trở lại trường học là hỏi đám chị em tốt một trăm câu không trùng lặp, làm tình thật sự khiến người ta thoải mái sao?
Sự việc dường như cứ như vậy mà trôi qua, vốn nên trở thành một vết khắc sâu trong cuộc sống, nhưng sinh hoạt của Nhĩ Tư vẫn không hề có bất kỳ một sự thay đổi gì.
Một tháng sau, Nhĩ Tư nhận được tin nhắn nhắc nhở từ “Ngộ”, người gửi tin là Trình Ngộ.
“Hình như tôi quên mất việc hỏi phương thức liên lạc của em.”
???
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về truyen5z. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của truyen5z. Bản copy sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Cái gì mà phương thức liên lạc, hoàn toàn không cần thiết!
“Có muốn hẹn nhau thêm một lần nữa không?”
Lúc nhìn thấy tin nhắn này, Nhĩ Tư trả lời lại một câu rất nhanh,
“Không cần!”
“…”
Trình Ngộ không nghĩ tới nhanh như thế mà Nhĩ Tư đã trả lời lại tin nhắn.
“Vì sao lại không cần?”
“Cậu làm quá tệ.”
Trên app có một mục ghi chú là có phải xử nam/xử nữ hay không. Nhĩ Tư chọn phải, Trình Ngộ thì không. Lúc ấy Nhĩ Tư nghĩ lần đầu tiên không thể bạc đãi chính mình, tìm một xử nam giúp hắn tập luyện làm gì chứ. Sau đó thì tìm thấy Trình Ngộ, mặt nhìn đã thấy là kiểu có kinh nghiệm phong phú kỹ thuật tốt, không phải xử nam, nhưng kết quả thử nghiệm lại không được tốt đẹp cho lắm.
“Tôi thấy tôi cũng được. Hơn nữa em còn sướng đến khóc mà…”
“Đó là tôi đau.”
Trình Ngộ không nói cho Nhĩ Tư biết, thật ra đây cũng là lần đầu tiên của anh. Trình Ngộ càng muốn nói cho Nhĩ Tư, không tiến vào sai động đã là thiên phú dị bẩm rồi.
“Cậu còn chẳng bằng tiểu quái thú của tôi.”
“Cái gì?”
“À, chính là đồ chơi tình yêu của tôi ấy.”
Cuối cùng Nhĩ Tư vẫn nhận lời Trình Ngộ, bởi vì không thể kháng cự nổi trước gương mặt này, lại thêm Trình Ngộ