Muốn Em

Chương 6


trước sau



Edit: Chianti
 
Đêm đó Trình Ngộ về tới thành phố M, ra khỏi trạm lại không về nhà, trực tiếp hỏi địa chỉ nhà Nhĩ Tư rồi đi xe qua đó.
 
Lúc nhìn thấy Nhĩ Tư, cuối cùng lòng Trình Ngộ mới rơi xuống đất.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về truyen5z. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của truyen5z. Bản copy sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
 
"Không lạnh sao?"
 
Mùa đông ở thành phố M gió lạnh thấu xương, Nhĩ Tư mới đứng một lát đã bị đông lạnh đến run run. Trình Ngộ duỗi tay túm Nhĩ Tư vào trong lồng ngực, vùi đầu ở cần cổ Nhĩ Tư hít sâu một hơi.
 
"Lạnh."
 
Nhĩ Tư nói.
 

"Tôi không thể trở về muộn quá, ba mẹ tôi đang ở nhà."
 
Cho nên Trình Ngộ đến gần đây thuê phòng.
 
Vừa đến mùa đông, cả người Nhĩ Tư đã được che chắn đến mức càng thêm trắng, trắng sáng trong suốt, thuần khiết tựa như một bức họa, khiến cho Trình Ngộ muốn xé rách nó, nhào nặn nó rồi khảm vào trong thân thể của mình.
 
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về truyen5z. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của truyen5z. Bản copy sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Cơ thể của Nhĩ Tư bị Trình Ngộ ảnh hưởng, càng ngày càng mẫn cảm, trêu chọc một chút ái dịch đã tràn lan.
 
Trình Ngộ lau dâm dịch dưới thân Nhĩ Tư xoa lên bầu ngực trắng nõn rồi vuốt ve, miệng du ngoạn trên cổ và xương quai xanh, hôn từng cái từng cái.
 
Trình Ngộ thích lưu lại ấn ký của anh trên người Nhĩ Tư, hoặc liếm mút thành dấu hôn trên cổ, hoặc là bàn tay dùng lực không nặng không nhẹ bóp thành vết bầm xanh tím.
 
Nhũ hoa nằm trong tay Trì Ngộ bị vuốt ve đến mức thay đổi hình dạng, hàm răng tinh tế cũng gặm cắn trên xương quai xanh.
 
"Á... Cắn xuống dưới một chút, đừng để bị mẹ tôi thấy được."
 
Trình Ngộ hung hăng liếm mút một chút chỗ xương quai xanh, nghe lời, môi trượt xuống dưới gặm cắn ở bộ ngực bên kia, hút ra một đám dâu tây màu đỏ.
 
"Về nhà thật sự rất phiền."
 
Trình Ngộ bóp eo Nhĩ Tư đặt cô nằm ở tư thế quỳ bò, huyệt khẩu ở trước mắt Trình Ngộ lúc đóng lúc mở, chảy ra chất nhầy dâm mĩ. Trình Ngộ há mồm ngậm lấy, bỗng chốc Nhĩ Tư phải chịu kích thích mãnh liệt như thế, phần lưng cao cao đang nâng lên lại ngã xuống một cách vô lực,
 
"A... A... Trình Ngộ..."
 
Nhĩ Tư chôn mặt ở gối đầu, rên rỉ

đứt quãng.
 
Đầu lưỡi của Trình Ngộ bắt chước động tác ra ra vào vào của dương vật ở huyệt khẩu, trên ngón tay dính dâm dịch đặt ở hoa hạch vân vê đánh vòng, tiếng rên rỉ của Nhĩ Tư tiếng sau cao hơn tiếng trước, hai chân kịch run rẩy kịch liệt.
 
"A... A a a... A..."

 
Nghe thấy tiếng rên rỉ của Nhĩ Tư càng lúc càng nhanh, trở nên cao vút bén nhọn, Trình Ngộ biết Nhĩ Tư sắp tới cao trào, Trình Ngộ nhanh chóng rời đi, đỡ dương vật của mình dò xét ở huyệt khẩu,
 
"Trình Ngộ... Trình Ngộ... Tôi muốn..."
 
Cảm giác cao trào bị đánh gãy quá khó chịu, Nhĩ Tư nhanh chóng khóc thành tiếng.
 
"Muốn cái gì?"
 
"Muốn cậu... Muốn Trình Ngộ..."
 
"Muốn tôi làm gì?"
 
"Hu hu... Làm tôi..."
 
"Cầu xin tôi đi Nhĩ Tư."
 
"Cầu xin cậu..."
 
"Ngoan, ngồi dậy nói."
 
Trình Ngộ không nhanh không chậm mà cọ xát giữa nơi hoa huyệt đang hé mở.
 
"Cầu xin cậu cho tôi đi... Hu hu Trình Ngộ..."
 
Trình Ngộ nắm eo Nhĩ Tư, mạnh mẽ cắm vào.
 
"A..."
 
Nhĩ Tư thỏa mãn hét lên một tiếng, nhanh chóng đạt cao trào giữa những đợt chọc vào rút ra hung hăng của Trình Ngộ.

 
"A... A... Chậm một chút... Sâu quá..."
 
Trình Ngộ cực kỳ thích tư thế này, thích tay vịn ở trên eo Nhĩ Tư, nhìn dáng vẻ Nhĩ Tư ghé vào dưới thân mình, tư thế này khiến cho lúc đâm vào vừa sâu lại vừa tàn nhẫn. Chỉ có lúc này Trình Ngộ mới có thể cảm thấy, bản thân đã chiếm hữu được Nhĩ Tư.
 
Nhĩ Tư cao trào cuối cùng cũng mang đến cho thể xác và tinh thần Trình Ngộ sự thỏa mãn cực lớn, cảm giác bị nhục bích bao bọc chặt chẽ quả thật khiến cho Trình Ngộ say mê.
 
"Thoải mái không?"
 
"A... Thoải mái..."
 
Khi dương vật rút ra mang theo huyệt thịt đỏ bừng, khi đâm vào lại mang nó trở về, tinh hoàn va chạm với hoa huyệt phát ra từng tiếng "bạch bạch”, giống như muốn chen vào hoa huyệt theo dương vật.
 
Nhĩ Tư vô thức kêu to, cầu xin Trình Ngộ nhẹ một chút.
 
"Mẹ nó vì sao em lại lẳng lơ thế chứ?"
 
Sớm muộn gì tôi cũng chết trên người em, Trình Ngộ nghĩ.

 
Lời tác giả: Tôi phát hiện hình như tôi có chứng ép buộc thì phải.
 
Song phùng tất h (Cả hai gặp nhau chắc chắn có H)

 



trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện