Lục Trạm tuy chưa quay lại, nhưng tin tức vẫn lần lượt truyền về.
Minh Cẩm cuối cùng đã hiểu tại sao phải cần nhiều người phối hợp mới có thể hoàn thành cái gọi là báo thù của Sở Hoài Uyên.
Hiển nhiên, đặc điểm có thù tất báo và chết cũng không chịu thiệt trong tính cách của một số người, khiến cho nhiệm vụ này không chỉ đơn giản là đối phó với một mình Triệu Quân Nghiên, mà biến thành đối phó với Triệu Quân Nghiên cùng với đám bất lương sau lưng cô ả.
Còn Triệu Quân Nghiên là người bọn họ quyết định tính sổ sau cùng.
Gần gũi quan sát Sở Hoài Uyên vài ngày, Minh Cẩm cuối cùng đã có một số hiểu biết đại khái về gã đàn ông này.
Trước đó sau khi tiếp xúc với y vài!ần, Minh Cẩm vẫn luôn cho rằng đặc điểm lớn nhất của y là cái tôi vô cùng lớn.
Ngoại trừ vài người được y quan tâm, số còn lại dường như đều không phải là người dưới mắt y, tất cả hành vi của y đều dựa trên tiêu chuẩn này.
Cho nên, Sở Hoài Uyên sẽ hết lòng vì Lục Trạm, dung túng Tiểu Văn đến mức tối đa, thuận theo mọi người trong Đông Viên vô điều kiện.
Còn đối với những người mà y đã xác định ngoài vòng kết nối của mình -- -- khinh thường và phớt lờ.
Hiện tại, nhận xét của Minh Cẩm về Sở Hoài Uyên lại thêm một điều -- -- mang thù.
Người này lòng dạ cực kỳ hẹp hòi, hơn nữa bình thường cũng không có "Chính sự" gì có thể làm hắn phân tâm.
Bởi vậy, chỉ cần người bị y ghi hận thì y sẽ dốc toàn lực thực hiện hành vi trả thù, cho đến khi đạt được mục đích mới chịu dừng lại.
Lúc trước khi Sở Hoài Uyên đối với Minh Cẩm âm dương quái khí, nàng cảm thấy thật không ưa nổi tên này.
Bây giờ chứng kiến cách y chuyên tâm đối phó với một cô ả Triệu Quân Nghiên tự nhiên phát khùng si mê y, còn không ngừng tung ra đủ mọi trò hại người, thế mà lại khiến Minh Cẩm cảm thấy với tính cách như vậy thì làm bạn đồng hành cũng không tệ lắm.
Hơn nữa, nàng còn cảm thấy vô cùng may mắn lúc trước Sở Hoài Uyên chỉ làm lơ và coi thường nàng mà thôi, hai người không kết thù hận gì.
Còn phần Tiểu Văn, Lục Trạm nhắn tin về nói Sở Hoài Uyên vẫn có điểm do dự, chưa quyết định sẽ làm thế nào đối phó với đứa con do chính mình nuôi lớn hơn nữa chiều hư này.
Minh Cẩm cũng nghe được một số tin tức từ những người trở lại thay ca.
Lần này Giang Du chủ động giúp họ giải quyết bao nhiêu vấn đề, thậm chí còn mang đến cho họ rất nhiều thông tin, điều này đã rút ngắn thời gian cho giai đoạn điều tra của họ...
Kế hoạch lần này xem như Giang Du đích thân an bài, bố trí và tham gia.
Ngay cả Lục Trạm cũng cảm thấy thiếu niên ngây ngô lúc trước đã trưởng thành với một tốc độ nhanh đến chóng mặt.
Tuy Sở Hoài Uyên ngứa tay muốn giết người, nhưng cũng biết Lục Trạm sẽ không đồng ý y lạm sát kẻ vô tội, đây là quy tắc chuẩn mực cho hành vi của người Đông Viên, dù bị chọc giận cũng không được phép vi phạm.
Mặc dù Minh Cẩm cảm thấy Lục Trạm quá khắt khe với bản thân, nhưng nàng vẫn rất hài lòng với cách tiếp cận như vậy.
Nếu người Đông Viên không thể nghiêm khắc kiềm chế bản thân mà trở nên khát máu và tàn nhẫn, những người này sẽ mang đến tai họa cho bá tánh còn khủng khiếp hơn cả chiến tranh.
Nhưng lần này không chỉ là chuyện đúng sai thiện ác, dù sao muốn giết người dưới chân Thiên tử cũng không phải chuyện nhỏ.
Nếu không có lý do gì mà trực tiếp ra tay giết chóc, chắc chắn sẽ khiến bá tánh kinh thành hoảng sợ.
Vì vậy, sau khi trở về cuộc sống bình thường, đây giống như một trận chiến đầu tiên mà các cựu chiến binh Đông Viên bắt đầu huy động và chính thức tham gia.
Tuy sắc mặt mọi người đều thực bình tĩnh, chưa từng biểu đạt bất luận điều gì đối với chuyện này, nhưng Minh Cẩm vẫn có thể cảm nhận được từ bầu không khí ở Đông Viên, cánh đàn ông đều cảm thấy rất cao hứng.
Ngẫm lại cũng phải thôi, rút lui khỏi chức nghiệp sở trường nhất của mình, kéo một thân thương tật đi làm những việc bình đạm vô vị nhất, quả thật sẽ khiến những người đàn ông mang tuyệt kỹ sẽ cảm thấy khá tịch mịch.
Vị nào cụt tay thì khỏi cần phải nói, tất cả đều tranh nhau đi thay ca, ngay cả những vị thiếu một chân chỉ có thể chống nạng cũng vỗ bàn hò hét muốn góp sức.
Mỗi ngày Minh Cẩm nhìn bộ dạng khí thế ngất trời của đám đàn ông đều nhịn không được muốn phì cười.
Kể từ đầu tháng này, kinh thành trở nên không quá yên bình.
Một vài kẻ đã từng làm nhiều việc ác, bất kể hiện tại hắn che giấu hoàn hảo cỡ nào đều