Bài đăng có tên "Nhà vệ sinh ma play" được thảo luận sôi nổi suốt gần một tuần rồi sau đó mới bị gỡ xuống.
Đủ loại bình luận đoán già đoán non xem ai là hai nhân vật chính, nhưng tuyệt nhiên không một ai có thể ngờ rằng nam thần số một đại học A và học tỷ hướng nội khoa tài chính lại là hai người phóng túng đêm đó.
Trong khoảng thời gian này, Bạch Tinh giống như ngồi trên đống lửa, lo sợ đến ngủ gặp ác mộng.
Mơ thấy cô bị cả đám người vây lại ở giữa hỏi cô có phải dâm nữ đêm đó không, bắt cô rên cho bọn họ nghe.
Mỗi lần tỉnh dậy sắc mặt cô đều trắng bệch, mồ hôi đầy đầu.
Thật kinh khủng.
Cô sợ đến nỗi ăn không ngon ngủ không yên nhưng có người thì hay rồi.
Là một trong hai nhân vật chính nhưng học đệ cầm thú giống như không có chuyện gì vẫn thản nhiên đi tìm cô, rồi vừa dụ dỗ vừa bắt ép cô lăn giường cùng cậu.
Không biết có phải Bạch Tinh bị cậu thao đến nỗi sinh ra ảo giác hay không nhưng cậu hình như càng ngày càng dính người
Dạo này sau khi mây mưa, được ăn no rồi Cửu Kỳ đều úp mặt vào ngực cô vô ý dụi dụi, tóc cậu mềm mại cọ vào ngực cô ngưa ngứa.
Ừm...giống chú chó Golden làm nũng với chủ nhân ở một video nào đó cô vô tình coi trên mạng.
Nói thế nào nhỉ?
Cũng khá dễ thương....
Bạch Tinh thoáng giật mình, cô đúng là điên rồi, làm sao có thể thấy cậu dễ thương, còn vô thức so sánh cậu với loài chó Golden thông minh ngoan ngoãn nữa.
Học đệ là sói đói làm sao có thể "dễ thương" và "ngoan ngoãn" chứ.
Đúng là cô ôn thi đến nỗi sắp tẩu hỏa nhập ma rồi.
Bạch Tinh đóng sách vở thưa thớt chữ trước mặt lại, lấy ra hai trái trứng luộc trong cặp nhỏ bên cạnh, nhanh tay bóc một trái.
Lớp vỏ cứng cáp tách ra để lộ phần lòng trắng bên trong.
Đúng vậy....chắc do đói cộng thêm học hành quá độ nên cô mới có những suy nghĩ hoang đường như vậy.
Nhưng mà nói đi cũng phải nói lại.
Cũng đã một tuần lẻ bốn ngày tính từ lần cuối Cửu Kỳ tìm cô.
Bạch Tinh ăn trái trứng luộc vừa bóc vỏ, nhìn ra ngoài cửa sổ tầng hai thư viện ngẫn người.
Chắc cậu bắt đầu chán cô, cảm thấy cô không còn thú vị nữa nên đi tìm người khác để bắt nạt rồi.
Đây vốn là ước muốn của cô, nhanh chóng thoát khỏi móng vuốt của con sói đói này nhưng mà không hiểu sao trong lòng có chút tư vị mất mát không rõ.
Bạch Tinh hoàn hồn, có chút hậm hực, mất mát gì chứ là không cam lòng mới đúng, vẫn chưa kịp trả thù cậu.
Ăn sạch cô sau đó lại dùng nhan sắc đi lừa người khác rồi.
Đồ xấu xa!
Gọn lẹ ăn hết hai trái trứng luộc nhạt nhẽo, Bạch Tinh thu dọn đồ đạc quay về ký túc xá.
Đi được nữa đường thì bị một bạn học chuyển lời từ thầy chủ nhiệm khoa, nói muốn cô tới văn phòng một chuyến.
Tòa nhà văn phòng của các giáo sư vừa yên tĩnh, vừa tịch mịch, không khí khác hẵn các tòa nhà giảng đường hay ký túc xá.
Bạch Tinh dừng trước cánh cửa gỗ đang khép trước mặt, khẽ cong ngón tay gõ ba cái lên cửa.
"Vào đi"
Giọng nói của thầy chủ nhiệm khoa từ bên trong truyền ra.
Ấn tay cầm, đẩy cửa vào trong.
Ánh