Sở Nhi vui vẻ cô đã tha thứ cho Nhược Hy và bây giờ cô quyết định sẽ đến cái quán bar mà anh nói để đón anh.
Bởi vì anh đã say.
Sau 15 phút cô cũng đã đến được cái quán bar đó, không gian bên trong rất nhộn nhịp.
Bởi những ánh đèn và tiếng hò hét.
Cô cảm thấy khuôn cảnh rất quen thuộc như mà cô không biết trong đầu của mình tại sao lại xuất hiện hình ảnh của Thiên Mạc.
Cô bắt đầu đưa tay lên ôm chặt đầu của mình lại trong cơn đau mà nói:
"Rốt cuộc là có chuyện gì xảy ra vậy! Tại sao đầu của mình lại đâu như búa bổ thế...Mình..."
Cô loạn choạng một hồi sau đó mới có thể bình tĩnh lại.
Cô đưa tay dựa vào một chiếc bàn gần đó mà không hề để ý tất cả bọn người đàn ông đó như những tên biến thái cứ nhìn chằm chằm vào cô.
"Này cô em..."
Một tên khác tiếp tục nói: "Em bị làm sao vậy? Bộ tính qua đêm với bọn anh à?
"Trông cô em cũng ngon đó!"
Ba đến đàn ông với ánh mắt biến thái cứ nhìn cô chằm chằm.
Điều đó khiến Sở Nhi rất là khó chịu.
Cô bây giờ chỉ biết mặc kệ bọn chúng mà rời đi.
Nhưng không ngờ trong số bọn họ lại có một người ra ngăn cô lại.
Hắn ta đưa mắt nhìn chằm chằm vào cô.
Nụ cười nham hiểm với khuôn mặt dêm xờm nói: "Này cô em có muốn qua đêm với bọn anh không?"
Sở Nhi mỉm cười khuôn mặt đầy vẻ hống hách.
Cô đã gặp qua những lũ đàn ông như vậy nhiều rồi.
Nên là cô cũng không muốn bận tâm đến cho mệt.
Nếu như một chút nữa họ dám làm gì quá đáng với cô thì