Anh đã đưa cô đến nhà của mình với mục đích ra mắt ba mẹ mình về cô.
Bước vào bên trong căn nhà cô đưa mắt nhìn mọi thứ xung quanh tất cả điều rất đẹp và tráng lệ, nó khiến cô vô cùng thích thú mà không thể rời mắt.
Lúc này anh bảo cô hãy ngồi trên chiếc ghế đằng kia.
Cô mỉm cười và đã ngồi ở đó.
Giờ đây anh bước vào bên trong, sau một lát anh đã đưa bác gái và bác trai ra, bọn họ giờ trước đưa mắt nhìn chăm chăm cô như chả có thiện cảm lắm.
Cô cũng hơi e ngại mà bối rối không biết bọn họ nhìn mình như vậy là sao? Nhưng rồi cũng mặc kệ giờ đây bọn họ cũng đã ngồi trên ghế.
Ánh mắt hướng của phía cô và hỏi:
"Ai đây? Là bạn con sao?"
Bà ta lên tiếng với giọng khinh bỉ anh giờ đây gật đầu trả lời là phải, giờ bà ta nhếch mép cười nói tiếp:
"Cô gái này có phải là người ở khu ổ chuột đúng chứ? Tại sao con lại mang rác rưởi về nhà thế này?"
Cậu im mà có chút bối rối bởi vì cậu không biết phải nói sao bởi mẹ cậu không thích những người nghèo giờ cậu cố tình bình tĩnh nói:
"Mẹ thật ra thì cô ấy..."
Chưa kịp nói hết mẹ cậu lại nói tiếp:
"Con đừng nói nữa cũng đừng biện minh.
Bởi vì mẹ đã thấy cô ta ở khu ổ chuột và cô ta là một kẻ nghèo hèn lúc nào cũng mặt đồ rách đi xin ăn.
Vậy thì làm sao có thể xứng với gia đình ta chứ? Tại sao con mang cô ta về nhà để làm xấu mặt chúng ta?"
Cậu nghe những lời này mà tức giận quát lớn:
"Mẹ im lặng đi...Mẹ không được sỉ nhục người yêu của con."
Bà ta lại cười sau đó trả lời: "Cái gì? Người yêu? Yêu một đứa bần hèn này sao? Con có lộn không vậy? Con là một người có quyền cao chức trọng.
Nên không thể yêu cô ta được.
Vì vậy hãy bỏ cô ta đi..."
Trước những lời ngăn cản của mẹ mình cậu quyết định không bỏ cuộc mà đối đáp lại với mục đích bảo vệ cô.
Giờ là mẹ cậu nói tiếp:
"Con coi đừng để cô ta lừa không thì cả cái nhà này cũng chả còn đâu đấy..."
Cậu càng lúc càng tức giận hơn cậu bắt đầu quát lớn: "Mẹ thật là quá đáng.
Nếu như mẹ đã không muốn con ở bên cô ấy thì con sẽ rời khỏi căn nhà này để ở bên cô ấy.
Con không cần gì nữa cũng chả cần ai quan tâm vì vậy mẹ đừng bận tâm về con..."
Bà nghe đến đây mà sững sờ đưa mắt nhìn con trai mình đang nắm lấy tay người con gái kia.
Bà nói:
"Con đang làm cái quái gì vậy hả?"
Cậu giờ trước trả lời bà một cách lạnh lùng:
"Nếu như mẹ Không chịu chấp nhận con và cô ấy thì bọn con còn ở lại đây làm gì.
Bọn con sẽ rời khỏi đây và sống một cuộc họp hạnh phúc cho