[Duen lạnh]
"Tao đi tắm trước nhé" Lúc này thằng Bohn ăn cơm tối tươm tất xong rồi, nó còn phàn nàn là đau bụng nữa, chắc là do tôi làm hơi nhiều.
Tôi nói nó rồi nhá là ăn cho no thôi là đủ rồi không cần phải ăn cho bằng hết nhưng cái người đó lại trả lời rằng
Không muốn để mứa...người yêu tao là người nấu
Ờ được thôi, biết thế nấu đồ ăn cho thật là nhiều cho ăn bể bụng chết luôn.
Thấy mà ghét, thích làm cho tim tao kích động, mặt thì đỏ.
Cái thằng trâu ới...
"Ừm, đồ ở trong tủ á, tự chọn lấy đi nha" Tủ quần áo không hoành tráng như nhà tôi nhưng quần áo ở trong cũng không hề ít hơn.
Tại sao phải mua về để mà lãng phí chứ, cả mẹ tao lẫn mẹ mày luôn...!Mặc quần short với áo thun miễn phí cũng ngầu rồi.
"Ừm"
Tôi đi chọn đồ khi đối phương cho phép.
Không biết là sở thích hay gì, nhưng tủ quần áo của nó có rất nhiều đồ ngủ.
Chắc cả triệu, có cả đồ ngủ họa tiết gấu, họa tiết mèo, họa tiết thỏ, sọc kẻ, đơn giản cũng có, có tất cả mọi kiểu, có nhiều hơn bình thường...!Yes, bộ này đúng gây sự chú ý, lấy bộ này đi vậy.
Sau khi chon đồ xong rồi thì tôi vội vàng đi vào phòng tắm, mau đi tắm rồi đi ngủ sớm kẻo thằng Bohn nó tìm cách trả thù...!hình như bây giờ nó quên mất rồi, hihi.
"La lá là la...!ôi má ơi! Tôi vô tình thốt lên cùng sự giật mình khi bước đến gần chiếc gương.
Từng thấy rồi nhưng chỉ ở trong phim chứ chưa bao giờ thấy hàng thật...!nó cực kỳ nổi bật.
Sao lại cảm thấy xấu hổ lạ lùng, quên mất rằng là nó để lại dấu hôn trên cổ.
Hèn gì lúc xuống dưới mua đồ, ai cũng nhìn theo hết.
"Thằng Duen, có bị cái gì không" Thằng Bohn gõ của hỏi tôi một cách lo lắng...!Có bị cái gì không á hả?
Có chứ sao không!
"Có! Có nhiều nữa là đằng khác, dấu mày làm nó nổi vãi.
Ngày mai tao phải đi học đó! Rồi kiểu này tao phải làm sao!!" Tôi mở của hét lên cùng lúc chỉ vào dấu hôn trên cổ một cách điên tiết.
"Cũng tốt, người ta họ sẽ biết là mày có chủ rồi"
"Người ta họ biết từ lâu rồi còn gì!"
"Một số người có thể vẫn chưa biết chứ sao...!dấu hôn đẹp kinh.
Tao giỏi không phải thường đâu" Nó nhẹ nhàng lướt ngon tay theo dấu hôn trên cổ của tôi trước khi làm vẻ mặt tự hào.
Vậy á, tao không thấy sự đẹp đẽ của nó chút nào hết.
Giống như khi bị phát ban rồi phải gãi thật mạnh.
"Cái thằng tự luyến, không thấy đẹp gì hết" Tôi bĩu môi rồi hất tay nó ra.
Không cần chạm vào tao đâu thằng chó Bohn, thằng biế.n thái, thằng vợ khỉ đột, thằng khùng điên ba trợn, thằng mỏ vịt.
"Mày mà biết cái gì, nụ hôn đầu còn chưa có" Điên thật...đúng là coi thường tao mà, thằng kỳ đà! Không biết cái khỉ gì hết.
Trước đây có thể là PDuen chưa từng có...nhưng gần đây PDuen có rồi nhé.
"Có rồi!" Tôi hét trả lời lại một cách đầy từ hào.
Đứng hình chứ gì, tao không có cắm sừng mày đâu nhé.
Tao đã hôn người ấy trước khi hẹn hò với mày hai ngày.
"..."
Oh! Câm nín luôn chứ gì.
"Sao lúc đó mày nói là vẫn chưa có mà...!nghĩa là mày đi hôn nó sau khi tao hỏi mày phải không, nó là ai!?" Tao biết ngay là mày sẽ làm ầm lên như này.
Hứ, mày coi thường tao trước nhá!
"Nói thì làm trâu cho rồi, đi tắm thì tốt hơn" Tôi nói một cách khiêu khích.
"Nói cho tao trước!" Nó bước tới nắm lấy vai tôi trước khi cánh cửa đóng lại.
Ghen chứ gì, nhưng mà không sao.
Mặc dù tao hôn người ấy nhưng tim tao vẫn thuộc về mày...keke.
Điều đó có nghĩa là tao không có cắm sừng mày.
"Muốn biết làm gì, tao hôn người ta trước khi hẹn hò với mày"
"Dù sao tao cũng muốn biết!"
"Không nói, tao tắm đây"
Rầm!
Hehe...tôi sẽ không nói với các bạn đâu là nụ hôn đầu của tôi là ai.
Kẻo các bạn đem đi nói với thằng kỳ đà.
Sẽ chỉ nói là...cô ấy là người mà còn rất đẹp, dáng chuẩn, da trắng hơn mông em bé và điều quan trọng nhất là các bạn cũng biết, tin tôi đi.
Chúng tôi hôn nhau dưới trăng và sao, đúng là lãng mạn phát điên.
Mặc dù tôi bị ép buộc đi nữa nhưng tôi coi đó là một nụ hôn.
- ---
"Cho tao ngủ ở đâu?" Tôi bước đến hỏi chủ nhân căn phòng, thấy là đối phương đã mặc đồ ngủ gọn gàng rồi.
Thôi đừng quan tâm nó nữa, bây giờ trễ rồi, tôi nên đi ngủ.
"Ngủ với tao ở phòng này" Mày làm tư thế nó đứng đắn giùm tao được không Bohn.
Nằm chơi điện thoại thì tao không nói làm gì, sao lại còn vắt chân này lên chân kia rồi còn rung rung lắc lắc.
Làm dáng y chang thằng Phu mà coi được.
"Ừm" Tôi gật đầu, chán nản nhìn nó.
"Không làm ầm?"
"Không"
"Tại sao chứ, lúc trước không thấy là chịu ngủ cùng nhau"
"Thì lúc đó vẫn chưa có thương...nhưng bây giờ có rồi"
"..."
"Húi, ngại chứ gì, haha" Tôi lên tiếng chọc ghẹo, mày thả thính tao giỏi hết sức giờ gặp tao thả thính lại cái đứng hình.
"Duen, mày phải đến ở với tao thật đó" Thằng Bohn cất tiếng nói khi tôi thả người nằm lên giường.
Giường nó rộng khủng khiếp, ngoài ra còn êm ái nữa là đằng khác.
"Ừ, chắc chắn ở nhưng không phải bây giờ" Tôi che miệng ngáp, buồn ngủ quá...
"Tại sao thế, thì thứ bảy sẽ đi xin phép mà"
"Chúng ta mới hẹn hò với nhau, vẫn chưa đầy một tháng đâu nhé" Thì cũng không muốn nói về chuyện này cho lắm.
Nhưng tôi nghĩ nó còn quá sớm để đưa về ra mắt bố mẹ, mặc dù tôi không quan tâm đến việc chúng tôi là con trai...!Nhưng điều đó không có nghĩa là bố mẹ chúng tôi không quan tâm đến chuyện đó.
"Không thấy liên quan" Thằng Bohn ném cái gối sang một bên và chuyển sang nằm cạnh tôi, lông mày nó vẫn đang nhíu lại.
Thắt lại thành nút rồi kia thằng man rợ.
"Liên quan chứ, nó nhanh quá đó Bohn.
Dù thế nào cũng không được"
"Nhanh chỗ nào, mình hẹn hò với nhau gần một tháng rồi nhé.
Nam chính trong văn học Thái gặp nữ chính chỉ một ngày vẫn đưa về thành phố kết hôn được.
Tại sao tao không làm được.
- ---
[Bohn]
Inao gặp Jintara chỉ gặp nhau có một ngày đã trở thành vợ chồng rồi.
Sao không thấy ai nói là quá nhanh hết vậy? Thêm vào đó Inao chỉ mới mười lăm tuổi, như thế này mới gọi là nhanh.
So với việc mà tôi đưa thằng Duen đi gặp bố mẹ sau khi hẹn hò với nhau một thời gian, nó nhanh quá chỗ nào? Đưa đi gặp bố mẹ chứ không phải đưa đi làm việc gì khác.
Gặp sớm hay gặp muộn gì thì dù sao đi nữa người tao đưa đi tỏ lòng hiếu kính với bố mẹ cũng chính là mày.
"Nó...không giống nhau" Làm sao chứ, tao không có râu giống nam chính trong văn học Thái hay sao.
Muốn tao cho tao để râu không, để cho nó thành rừng luôn.
"Làm sao" Tôi chống chằm hỏi một cách nghi ngờ, thằng Duen làm vẻ mặt trầm tư trước khi chống cằm lên và nhìn lại tôi...!Đừng có mà nhìn lắm, cẩn thận có chồng lúc nào không hay.
"Không biết nữa...thấy là bình thường người ta hẹn hò cả năm" Mày đó mẹ nó...giống y hệt lúc tao đi hỏi ý kiến thằng King.
"Nó không phải ở chỗ này...nó nằm ở sự chân thành và nghiêm túc"
"..."
"Đã từng nói rồi không phải sao, là từ khi sinh ra đến bây giờ...mày là người mà tao nghiêm túc nhất.
Không biết làm sao nó lại thành ra như thế này, tao chưa từng yêu ai nhanh đến như vậy trước đây.
Mày có thể nói là tao cả tin cũng được nhưng tao cảm thấy rằng thời gian chúng ta cùng nhau nó lâu lắm.
Nếu mày không nói rằng chúng hẹn hò với nhau chưa đầy một tháng có lẽ tao còn nghĩ là chúng ta hẹn hò với nhan gần một năm rồi...!Mày bỏ bùa tao có phải không Duen?" Tôi cầm lấy tay nó áp lên má mình trong khi nhìn thẳng vào mắt nó để cho nó biết rằng tôi không nói dối, những gì tôi nói ra nó xuất phát từ trái tim.
"Bố mày"
"Nhưng dù mày có bỏ bùa tao thật thì cũng không cần phải lấy ra đâu nhé...!vì dù có như thế nào đi nữa, kết quả cũng không có gì khác biệt"
"..."
"Dù có như thế nào đi nữa tao cũng yêu mày"
Nói xong thì tôi cúi mặt xuống ấn đôi môi của mình vào lòng bàn tay trắng nõn của nó một cách dịu dàng.
Thằng Duen không có bỏ bùa đâu, ngơ ngơ như nó có lẽ không biết mấy chuyện như thế này.
Nhưng mà lạ lùng...ngay cả khi nó không làm cái gì thật nhưng tôi lại thích nó nhiều hơn mỗi ngày cho đến khi trở thành tình yêu.
Hay là kiếp trước nó làm công đức cùng với bùa mê? Cũng có thể cũng nên, thấy trai gái xung quanh ai cũng thích nó...nhưng mà nghi ngờ nó gây nghiệp ngang ngửa với công đức.
...ngơ chết mẹ.
"Một năm"
"Hửm?" Tôi nhướn mày lên khi nghe nó nói gì đó, chỉ là do tôi đang suy nghĩ về kiếp trước nên là không kịp nghe.
Thằng Duen nó không còn chống cằm nhìn tôi như lúc đầu nữa, bây giờ nó quay lưng lại với tôi giống như không muốn cho nhìn thấy mặt.
Đang ngại phải không vậy.
"Đợi đủ một năm rồi tao sẽ chuyển đến ở với mày"
Bố mày!
"Duennn, vậy thì lâu quá.
Mày muốn thấy tao chết vì nhớ mày hả" Tôi đưa vòng tay ôm lấy nó từ phía sau.
Dạo này nó không còn la lối mỗi khi tôi xâm phạm nó nữa, nghi ngờ chắc là buông xuôi rồi.
"Hơi quá rồi đó, trước giờ mày vẫn sống đó thôi" Người bị tôi ôm quay đầu lại bĩu môi.
Đừng có mà chu mỏ bĩu môi, coi chừng tao cắn cho đứt bây giờ.
Nhìn thấy mà ghét.
"Không giống nhau tý nào, trước đây chúng ta vẫn chưa hẹn hò với nhau nhưng bây giờ tao với mày hẹn hò rồi.
Tao muốn ở với người yêu mình.
Tại sao mày không bao giờ hiểu những chuyện như này hết vậy.
Là lãng mạn, lãng mạn đó!"
"Thôi mà, chỉ có một năm" Chỉ có một năm thôi đó hả Duen.
Thử không tưới cây một năm đi, cây nó còn khô héo nữa là, huống chi là trái tim tao mà nó không được ở với mày thì cũng sẽ khô héo giống như vậy đó.
Tao sống được là tất nhiên rồi nhưng mà nó không giống như là sống.
Mày chính là màu sắc trong cuộc sống của tao...
"Còn cách nào khác khiến cho mày đồng ý chuyển đến ở với tao không" Tôi ngước lên nhìn mặt thằng Duen trước khi thấy là nó giấu mặt xuống gối...! Không muốn cho tao thấy là mặt đang đỏ chứ gì, không kịp rồi.
"Cách để không đợi một năm?"
"Ừm" Tôi gật đầu.
"...khi tao nghĩ là đã đến lúc"
"Rồi là khi nào? Đợi cho thế giới trở thành màu tím hay là phải đợi cho tao chết trước" Tôi hỏi một cách mỉa mai.
Nó có biết không là mình chính là người người yêu đầu tiên mà tôi muốn cho đến ở cùng nhau.
"Không biết nữa, ngủ được rồi"
"Duennnn" Tôi nói giọng mè nheo, lay lay vai cho nó thức dậy nói chuyện với nhau.
Thực ra nó chưa ngủ đâu, nó chỉ nhắm mắt và ôm chặt lấy chiếc gối ôm vậy thôi.
"Póc, Duen ngủ rồi...!Tao là Luang Mailoh, trong mơ Duen đã ủy thác đến nói rằng Cấm vượt qua ranh giới gối ôm, nếu không tao tát cho vỡ mặt, như vậy đó" Luang Mailoh bố mày! Đây rõ ràng là mày, thằng dở hơi Duen.
"Thằng Duen, tao là người yêu mày đó nha"
"Không nghe không biết gì hết, tao ngủ rồi cấm làm phiền nữa"
"Thằng Duen, dậy nói chuyện với tao trước cái đã"
"Không, ờ quên nói mất tiêu...!Ngủ ngon nhé, thằng man rợ"
Thằng...ối! Tao chịu thua là được chứ gì!!
- ---
"Ưư" Tôi mơ màng mở mắt ra khi cảm thấy có gì đó chuyển động bên cạnh mình.
Hình ảnh đầu tiên tôi nhìn thấy là thằng ngơ đang cố gắng nhẹ nhàng gỡ tay tôi ra, như thể sợ tôi sẽ thức giấc.
Đêm qua tôi đã không ôm hay là vượt qua ranh giới gối ôm...chỉ có là nắm tay nó cả đêm.
"Xin lỗi, làm mày thức hả" Có người từng nói với tôi rằng khoảnh khắc khi người yêu thức dậy sẽ là dễ thương nhất...thì có lẽ đó là sự thật.
"Không sao, định đi đâu vậy, hoizzz"
"Đi học, có tiết buổi sáng" Thằng Duen nói trong khi nhìn vào hai bàn tay đang đan vào nhau.
Chắc là muốn để tôi buông ra chứ gì...không đâu nhé, vẫn chưa muốn buông.
"Vậy hả...đừng đi nữa được không, ở lại ngủ cùng nhau cho vui" Nói xong tôi gửi cho nó một