Chuyện Dương Dương không thích con trai, không biết từ đâu truyền đến tai bố mẹ cô.
Hai người nổi tiếng là bảo thủ, gia đình gia giáo, phép tắc là hàng đầu; đúng hơn là mặt mũi cần thiết hơn con cái...
Hôm ấy Dương Dương vừa hoàn thành tiểu luận, cô hẹn Lý Mẫn và Tiểu Chu đi ăn lẩu.
Lý Mẫn hẹn với Trương Nghệ Hưng nên chỉ còn hai người.
Sau đó vài ngày, bố mẹ lại gọi cho về nhà một chuyến.
Dương Dương nhà gần trường, nhưng không thích ở nhà.
Cô cũng đi làm thêm, rồi về ký túc xá.
Mỗi lần về nhà đều sẽ gặp chuyện không vui nên tránh đi.
Vừa về đến, bố mẹ cô đã nặng mặt ngồi giữa phòng, thấy cô, ông ném thẳng vào mặt cô những tấm hình cô và Tiểu Chu đi ăn với nhau.
- Đồ vô ơn, hai ta nuôi dạy mày lớn lên bình thường, thế mà bây giờ lại ăn ngủ với một đứa con gái, lại còn xuất thân thấp kém.
Bố cô chì chiết lời cay độc về Tiểu Chu.
Dương Dương không chịu nỗi.
- Ông đừng vô cớ nói người ta.
Dương Dương bất lực, bố mẹ cô xưa nay luôn làm theo ý mình, chẳng quan tâm đ ến cảm nhận của cô.
Trong mắt người đời, cô là "con nhà người ta", thì bố mẹ cô cũng đúng chuẩn "bố mẹ nhà người ta".
Tối đó, chẳng hiểu sao cô nghĩ không thông.
Ngay trong phòng, dùng dao rọc giấy, rọc cổ tay mình.
Mẹ cô muốn khuyên cô đôi câu, gõ cửa mãi chẳng thấy trả lời, khi mở cửa ra thì thấy cảnh tượng kinh hoàng này.
Tiểu Chu và Lý Mẫn nhanh chóng đến bệnh viện, cùng gia đình chờ Dương Dương phẫu thuật.
Vừa thấy Tiểu Chu, bố Dương Dương liền rời đi.
Nửa tiếng sau, bác sĩ ra ngoài thông báo:
- Cũng may phát hiện kịp thời nên giữ lại cái mạng.
Nên cho con gái ông bà gặp bác sĩ tâm lý đi.
Bố của Dương Dương lớn tiếng, như mắng cả bác sĩ:
- Con tôi không bị gì hết, không gặp bác sĩ tâm lý gì cả!
Tất cả mọi người đều bất lực trước người bố này.
Đường Mộng Na đến vừa hay Dương Dương được đưa ra khỏi phòng phẫu thuật.
Dương Dương và cô tuy không thân lắm, lại cũng không bên nhau như Lý Mẫn, Tiểu Chu nhưng sơ qua thì tâm hồn Dương Dương dễ đoán, cũng trong sáng nữa.
Toàn bộ mọi người đều bị đuổi về, đặc biệt là Tiểu Chu.
Ông nói rằng sẽ không cho hai người gặp nhau nữa.
Mẹ Dương Dương cũng không làm gì được người chồng vô lý này, bà chỉ ngồi ở hàng ghế lạnh lẽo cầm khăn tay khóc.
Hai người đang dự định gọi cho người hầu canh Dương Dương thì Đường Mộng Na nhảy số, cô bảo rằng sẽ gọi người cho.
Bố mẹ Dương Dương có quen biết Đường thị, nên cũng đồng ý lời yêu cầu, với điều kiện không phải là bọn cô.
Chỉ thấy Đường Mộng Na gọi điện cho ai đó, rồi sau đó 652 xuất hiện.
- Sao lại là 652?
- Nếu không gài người bên cạnh Dương Dương, e rằng cậu ấy xuất ngoại chúng ta cũng không biết đâu.
652 tuy miễn cưỡng chấp nhận nhưng chắc là trong lòng rất vui.
Cả nhóm kéo ra quán cafe.
Bên nhau lâu thế nhưng con người Dương vẫn là ẩn số.
Chỉ riêng Đường Mộng Na biết, vì cô từng nghe mẹ nó về nhà họ.
Trước Dương Dương có một chị, chị gái luôn giỏi giang, xinh đẹp lại sắc sảo.
Thế nhưng, đánh đổi nhưng thứ đó là cô có thể chất rất yếu, không thể chịu được áp lực.
Sau khi kết thúc việc học cấp Sơ trung, cô sang Mỹ du học, sau đó đến khi tốt nghiệp đại học, cô gửi gia đình một số tiền lớn và biến mất.
Không ai rõ, chị của Dương Dương còn sống hay không.
Lý Mẫn và Tiểu Chu nghe vậy thì vô cùng thương cảm cho Dương Dương, hẳn là cô có gánh nặng vô hình trên vai.
Cũng có lẽ vì thế cô đã tự cho mình là mạnh mẽ, không cần sự yêu chiều, bao che của ai cả, mà chính mình cũng có thể làm điều đó.
- Không ngờ người bạn cạnh tôi bốn năm đại học lại như thế đó!
- Cậu không phải chỉ quan tâm đ ến các bạn trai xem mắt thôi sao?
- Làm gì có! Mà...!tin tưởng 652 được không?
Trương Nghệ Hưng cùng 920 bước đến, nhanh chóng chiếm cái ghế cuối cùng:
- Cậu ta sống ngay thẳng, không phải giậu đổ bìm leo đâu.
920 đá cho một cước, đi lấy thêm ghế, ngồi cạnh Đường Mộng Na.
Tiểu Chu từ khi nghe Đường Mộng Na kể thì không hé miệng một lời, cô cúi mặt xuống, trong tay là móc khóa cặp với Dương Dương.
Đường Mộng Na an ủi Tiểu Chu, suy cho cùng đây đâu phải lỗi của cô chứ!
- Bây giờ chỉ cần thông qua 652, chúng ta có thể biết được tình trạng của Dương Dương, cũng như tôi trả nợ cậu ấy.
Mọi người chia tay nhau, trên đường về 920 thắc mắc:
- Sao lại trả nợ 652?
- Tôi nhờ cậu ấy một chuyện.
Tối nay có tiệc nên tôi không qua thăm mẹ được, anh tranh thủ đưa đồ qua cho bà ấy nhé.
Càng ngày, cô càng bận rộn với tiệc xã giao và văn