Thẩm Úc im lặng.
Sau một khoảng thời gian ở chung, y đã có cái nhìn khác đối với Thương Quân Lẫm. Nhưng những chuyện liên quan đến việc bản thân sống lại,ngoại trừ chính mình,y không định để người thứ hai biết được bí mật này.
Thẩm Úc biết bản thân đã lộ rất nhiều sơ hở trước mặt Thương Quân Lẫm. Thương Quân Lẫm không bám vào chuyện đó để gặng hỏi,cũng vì thế y mới không bị phát hiện.Chuyện Hà tiểu công tử như thế, chuyện "Phi mộng" cũng như thế.
Thương Quân Lẫm thở dài, xoa lên gương mặt Thẩm Úc: "Những chuyện khác trẫm có thể không hỏi, nhưng trẫm muốn quý quân nói cho trẫm những tác hại của"phi mộng."
"Bệ hạ?" Thẩm Úc ngẩng đầu,gương mặt y rất nhỏ,chỉ một bàn tay của Thương Quân Lẫm cũng có bao trọn.Lúc này biểu cảm của thanh niên có chút hoài nghi, cực kỳ giống một chú mèo nhỏ đang gặp rắc rối lại không biết làm sao.
"Quý quân cảm thấy, trẫm là một người không thèm quan tâm tới ý muốn của ngươi, nhất định phải tìm ra chân tướng sao?" Thương Quân Lẫm nhướng mày.
"Bệ hạ đương nhiên không như thế" Thẩm Úc ổn định tâm trạng "Chuyện về phi mộng,nếu nói ra có lẽ sẽ hơi khó tin điểm."
Kiếp trước,khoảnh khắc Thẩm Úc biết rõ chân tướng, trong đầu cũng tràn ngập ý nghĩ không thể tin được. Ai có thể ngờ đến một loại thuốc trông không có gì quá nổi bật lại có thể gây ra hậu quả khủng khiếp như vậy.
"Thật ra phi mộng cũng không quá đáng sợ. Thứ làm người ta sợ hãi chính là khi kết hợp phi mộng và một vài loại thuốc khác sẽ tạo ra một loại độc khá giống với phi mộng.Loại độc này không màu không mùi không vị , chỉ với một lượng rất nhỏ đã có thể hại người. Một người đang khỏe mạnh nhiễm phải nó,ban đầu sẽ bị sốt,sau một khoảng thời gian,nhiều nhất là 7 ngày người đó sẽ chết."
Kiếp trước chuyện này xảy ra đau khi thiên tai ập tới. Ban đầu Thẩm Úc và mọi người đều cho rằng đây là dịch bệnh sau thiên tai. Sau này mới biết được, ôn dịch là giả, độc dược là thật.Cũng vì chuyện này, "Phi mộng"mới bị triều đình liệt vào hàng thuốc cấm.
Chỉ tiếc rằng lúc ấy Thẩm Úc đang ở đất phong của Việt Vương,không biết quá nhiều chuyện. Trước khi chuyện phi mộng bị phát hiện không biết đã bao nhiêu người phải táng thân vì nó.
"Trẫm sẽ sai Ẩn Long Vệ đi điều tra chuyện này ."Thương Quân Lẫm nhíu mày nói.
Thương Quân Lẫm có hoàn toàn tin tưởng lời mình nói không,Thẩm Úc không biết. Nhưng khi nghe Thương Quân Lẫm nói sẽ đi tra, Thẩm Úc vẫn nhẹ nhàng thở ra.Có lẽ hiện giờ,người phía sau màn vẫn còn chưa ra tay. Nếu may mắn có thể kịp thời bóp chết kế hoạch này của bọn chúng. Thật sự rất đáng giá.
Thẩm Úc mượn ít sách y của Cố thái y, những cuốn truyện thường được Thẩm Úc dùng để giết thời gian đã bị những cuốn sách y thay thế.
Có thể nói bệnh lâu sẽ thành y*, bởi vì nguyên nhân thân thể, Thẩm Úc cũng có nghiên cứu về y thuật. Thế nhưng dù có nghiên cứu vẫn sẽ thua Cố thái y, người đã được truyền đạt kiến thức y học từ nhỏ. Thẩm Úc vẫn miễn cưỡng hiểu được một vài kiến thức đơn giản.(kiểu bệnh lâu sẽ biết ít kiến thức y học)
Thẩm Úc hành động không hề che đẩy,rất nhanh Thương Quân Lẫm đã biết chuyện Thẩm Úc cảm thấy hứng thú đối với y học. Tay cầm bút hơi khựng lại một chút, hỏi: "Trước kia lúc quý quân còn ở phủ Trấn Bắc Hầu,y đã cảm thấy hứng thú với y thuật sao ?"
"Bệ hạ, theo tin tức Ẩn Long Vệ điều tra được, lúc quý quân ở phủ Trấn Bắc Hầu đã học rất nhiều nội dung khác nhau. Trong đó cũng có y học." Mạnh công công cung kính trả lời.
"Trẫm biết rồi."
Lúc Thương Quân Lẫm trở lại Ngọc Chương Cung, Thẩm Úc đang đọc một cuốn sách y.
Thẩm Úc ngồi bên cửa sổ, ánh mặt trời từ ngoài cửa sổ chiếu xuống tạo nên một tầng sáng mông lung trên khuôn mặt y. Khuôn mặt như ngọc giấu ở dưới lớp lông tơ, tinh xảo động lòng người.
"Quý quân còn lo lắng chuyện phi mộng sao ?" Thương Quân Lẫm đi qua ngồi xuống bên cạnh Thẩm Úc.
"Cũng không hẳn, đợt trước mượn mấy cuốn sách của Cố thái y,muốn xem cho xong." Thẩm Úc chỉ vào mấy cuốn sách trên bàn.
Thương Quân Lẫm cầm lấy một cuốn lật qua lật lại, phát hiện bên trong có rất nhiều loại bệnh thú vị. So với chuyện gọi nó là sách y thì gọi nó là thoại bản về y thuật còn đúng hơn.
"Những cuốn kia quý quân xem xong rồi?"
"Đúng vậy, bệ hạ sách trong Tàng Thư Các quá ít." Thật ra là do sách ở đó đều viết về triều Thương. Mà triều Thương mới được lập không lâu,hầu hết nội dung trong sách khá mẫn cảm.Thẩm Úc không muốn lấy ra đọc.
"Quý quân thích dạng thoại bản gì, trẫm sai người ra ngoài cung mua cho ngươi" Thương Quân Lẫm biết y không tiếp thu được liền đề nghị "Hay là quý quân cùng ta đến Ngự Thư Phòng phê sổ con?"
"Không," Thẩm Úc đột nhiên bổ lên người Thương Quân Lẫm , duỗi tay che miệng hắn lại "Hiện tại các đại thần rất bất mãn đối với ta, bệ hạ đang muốn chứng thực tội danh hại nước hại dân của ta sao?"
"Rõ ràng quý quân rất yêu nước thương dân."Trong mắt Thương Quân Lẫm tràn đầy ý cười.
"Bệ hạ đừng nghĩ cho ta chức cao thì ta sẽ chia sẻ chuyện triều chính với bệ hạ. So với việc xem sổ con ta thà xem sách y còn hơn. Nói không chừng một ngày nào đó ta còn có thể cứu được người." Thẩm Úc ghé sát vào người Thương Quân Lẫm, trong giọng nói chứa đầy vẻ ghét bớt chuyện triều chính.
"Người khác cầu đều muốn quản mà không được, quý quân nói không cần liền không cần.Thật sự không hối hận sao?" Thương Quân Lẫm cố ý dụ dỗ.
Thẩm Úc chống tay lên ngực nam nhân, ngồi dậy,"Bệ hạ đừng có lừa ta, sổ con có gì đẹp đâu, thà nhìn bệ hạ còn đẹp hơn."
Kiếp trước, vì Việt Vương Thẩm Úc cống hiến sức lực mười mấy năm. Con đường làm quan bấp bênh,suýt chút nữa công nhận kết cục bị xử tử. Đời này y không định tham gia mấy chuyện này nữa.
"Ta chỉ hy vọng bệ hạ càng ngày càng mạnh mẽ,mãi mãi che chở cho ta." Thẩm Úc cúi đầu nhìn Thương Quân Lẫm,trong đôi mắt tràn ngập sự nghiêm túc.
Thương Quân Lẫm không nhịn được lại bị bị cặp mắt kia thu hút. Dường như đôi mắt của Thẩm Úc có ma lực, chỉ cần y muốn thì có thể khiến người ta đắm chìm trong nó. Không thể thoát ra.
"Quý quân yên tâm, trẫm sẽ mãi mãi che chở ngươi."
Thẩm Úc cười, ý cười khuếch tán ra từ trong cặp mắt,mặt mày cong cong.Cả khuôn mặt lại càng sinh động hơn.Vốn dĩ Thẩm Úc đã rất đẹp,khi y cười lên lại càng khiến người ta không rời mắt nổi.
Chuyện phi mộng, Thương Quân Lẫm đã sai Ẩn Long Vệ đi điều tra. Mặc kệ chuyện Thẩm Úc nói là thật hay giả,trước khi tra ra kết quả chính xác không nên rút dây động rừng.
Ngoại trừ Ẩn Long Vệ, Thương Quân Lẫm còn giao chuyện điều tra phi mộng cho Cố thái y.
Cố thái y cũng không biết sự thật về phi mộng. Chỉ cho rằng vì lo lắng cho thân thể quý quân nên hoàng thượng mới sai mình đi điều tra. Cố thái y cũng tự hiểu,không nói ra chuyện hoàng thượng và quý quân cùng trúng phi mộng.
Thái