Cảm giác trống rỗng lập tức ập tới làm Quý Hoa Dao yêu kiều rên rỉ một tiếng, ánh mắt sáng ngời nhìn Cảnh Liệt, "Đừng đi ra ngoài...!Được không?"
Nghe vậy, Cảnh Liệt nào còn chần chờ, thẳng lưng đâm về phía trước, đột nhiên cắm côn th*t vào sâu trong mật động, chọc cho mỹ nhân dưới trướng thở hổn hển.
Cảnh Liệt vươn tay phủ lên hai bầu vú đang run rẩy mà xoa nắn, vừa thở hổn hển bên tai nàng, "hoa huy*t rất đói đúng không? côn th*t lớn của ta cắm vào đã bị cắn chặt, còn không dừng hút ta, hửm?"
Quý Hoa Dao hưởng thụ khoái cảm bị lấp đầy, mị thịt trong tiểu huyệt không ngừng hút kẹp vật cứng, nàng ngượng ngùng vùi khuôn mặt nhỏ vào gối.
Cảnh Liệt thấy Quý Hoa Dao ngượng ngùng, trong lòng càng khơi dậy dục vọng tàn sát bừa bãi, hắn bắt đầu mạnh mẽ thúc eo, không ngừng lấp đầy hoa kính không ngừng co rút lại.
Không nghĩ tới chỉ như vậy làm vài cái, đã đưa Quý Hoa Dao lên cực lạc.
Giờ phút này, mị thịt điên cuồng mút thân gậy của hắn, đêm còn dài, Cảnh Liệt dứt khoát phóng túng chính mình, mở ra tinh quan, phun tinh dịch nóng bỏng vào trong hoa kính.
Quý Hoa Dao thả lỏng hai chân, không có sức, nàng vốn tưởng rằng mọi việc đã xong.
Nào biết Cảnh Liệt lại tiến vào và đẩy thứ trắng đục đặc sệt vào hoa huy*t của nàng! côn th*t cứng rắn của hắn đẩy cái miệng nhỏ đã bị làm đến không thể khép lại mở ra cực điểm.
Cả người Quý Hoa Dao phát run, một tiếng lại một tiếng yêu kiều rên rỉ khóc nỉ non, "Cảnh Liệt...!Thiếp không thể...!Quá sâu...!Thiếp chịu không nổi..."
Cảnh Liệt hãm sâu trong mị thịt, trên trán hắn xuất hiện một tầng mồ hôi mỏng, trên mặt bởi vì dục vọng mà hơi dữ tợn.
Không đủ, không đủ, căn bản không đủ, hắn khát vọng càng triền miên kịch liệt, dùng trấn an xoa dịu trái tim đang khoắc khoải của mình! Hắn muốn hoàn toàn có được nàng, không chỉ có thể xác, lại còn muốn trái tim của nàng!
Hắn giữ chặt mông của Quý Hoa Dao, ấn mạnh vào thành tử cung,