Quý Hoa Dao bất giác muốn lui về phía sau, nhưng tay nàng lại đột nhiên bị Cảnh Liệt bắt lấy, sắc mặt của hắn u ám lại quyết tuyệt, "Dao Dao, đời này nàng cũng đừng nghĩ rời khỏi ta!"
Quý Hoa Dao hét lên một tiếng, sau đó đã bị Cảnh Liệt bế lên sau đó ném trên giường.
Quý Hoa Dao chưa từng bị Cảnh Liệt đối xử thô bạo như vậy, hắn vẫn luôn rất dịu dàng làm nàng quên mất, hắn cũng là vua của một nước, không người phải người nàng có thể phản kháng.
Những chuyện lúc trước, hắn bất quá chỉ sủng nàng mà thôi.
Quý Hoa Dao có chút chấp nhận số phận, nàng nằm trên giường, tùy ý Cảnh Liệt cởi đi y phục, sau đó trần trụi bị Cảnh Liệt đè ở dưới thân.
Đêm nay, hắn cực kỳ thô lỗ, hắn bỗng nhiên mở ra hai chân của Quý Hoa Dao, làm tiểu huyệt bại lộ ở trước mắt hắn, sau đó vươn một ngón tay thọc vào tiểu huyệt, quét mạnh thịt non trong huyệt.
Một phen thọc vào rút ra qua đi làm Quý Hoa Dao nhịn không được yêu kiều rên rỉ, hoa huy*t cũng tràn ra dâm dịch trong suốt, khiến ngón tay Cảnh Liệt ướt dầm dề.
Sau đó, nàng thậm chí không tự chủ được vặn vẹo cái mông tuyết trắng, vừa kháng cự vừa khát vọng Cảnh Liệt.
"Dao Dao...!Ngón tay của ta cắm nàng sướng không? Có phải rất thích ta thọc như vậy?" Ngón tay Cảnh Liệt không ngừng ra vào cơ thể của Quý Hoa Dao, vừa lạnh giọng hỏi.
"Ưm...!Quá sâu...!Ta không muốn..." Quý Hoa Dao khó chịu cực kỳ, nhưng thân thể lại không tự chủ được thể hiện phản ứng chân thật nhất.
Nếu ngày thường, Cảnh Liệt nhất định bắt đầu dỗ nàng, nhưng tối nay trong lòng như có một ngọn lửa chỉ hận không thể thọc xuyên cơ thể của Quý Hoa Dao, chinh phục nàng, không cho nàng rời khỏi mình.
Trong khoảng thời gian ngắn, tẩm điện to lớn toàn là tiếng nước mịt mờ xấu hổ.
Quý Hoa Dao dường như trở thành một nữ nô bị Cảnh Liệt tàn bạo giày vò, hồi lâu, Cảnh Liệt rốt cuộc rút ra ngón