Mỹ Nhân Hội Tụ
CHƯƠNG 40: LỚP HỌC MẬP MỜ!
Mà lúc này kẻ đầu têu gây ra những chuyện này lại nhẹ nhõm tiêu sái dạo bước ở sân trường, mặc dù lập tức muốn lên lớp rồi, nhưng trên mặt của anh cũng không hề khẩn trương chút nào.
Trong sân trường đã không có bao nhiêu người, ngoại trừ có mấy công nhân quét vệ sinh đang quét dọn thì cũng không nhìn thấy lúc này có học sinh ở trên đường, bây giờ giờ hoặc là ở trong phòng ngủ, hoặc là trong phòng học, hoặc là đang trên đường chạy đến phòng học, dạng học sinh chậm rãi ung dung giống như Cao Hạo thật sự rất hiếm thấy.
“Cao Hạo, tiết một tiết hai của em không có môn hả, sao vẫn còn ở đây?” Đột nhiên sau lưng có một âm thanh dễ nghe truyền đến, Cao Hạo quay đầu lại nhìn thoáng qua, tâm trạng thật tốt, miệng cười như nở hoa.
“Kiều Kiều, sao cô cũng còn ở đây vậy?” Cao Hạo cố ý thả chậm bước chân, đợi Từ Kiều đi đến song song trước mặt mình, Từ Kiều cũng thuộc về loại phụ nữ có mùi vị thành thục, mặc dù mặc quần áo gì đều không thể che lấp khuôn mặt và dáng người xinh đẹp kia.
“Cao Hạo, cô là giáo viên của em đó, mong em chú ý từ ngữ của mình.” Từ Kiều lạnh lùng nói.
Khóe miệng Cao Hạo lộ ra một nụ cười nham hiểm: “Kiều Kiều, cô cũng đã nói sẽ làm bạn gái của em mà, sao có thể tuyệt tình như vậy chứ.”
Từ Kiều thấy Cao Hạo Nhìn chăm chăm ngực mình, gương mặt xinh đẹp lập tức đỏ lên: “Cao Hạo, em đừng có đắc ý như vậy, cô nói là em phải được tuyển chọn làm lớp trưởng thì cô mới suy nghĩ lại.”
“Suy nghĩ lại à? Sao cô lại chơi xấu chứ, lúc trước cô cũng không nói là phải suy nghĩ lại mà.” Cao Hạo cứ níu lấy không thả, hùng hổ dọa người nhìn Từ Kiều, nếu như không phải ở trong sân trường, Cao Hạo cũng muốn nhào vào người trước mặt.
“Hừ, cho dù nói như thế nào thì em cũng phải làm lớp trưởng rồi sau đó mới nói.” Từ Kiều nhìn Cao Hạo mặt dày mày dạn với mình, cũng không muốn tiếp tục dây dưa với anh. Cô ấy cực kỳ hiểu rõ tính tình của Cao Hạo, nếu như lôi kéo với anh thì ba ngày ba đêm cũng không thành vấn đề gì với anh.
“Yên tâm đi, chuyện cô làm bạn gái của em cũng đã định rồi, chỉ là đến lúc đó cô trở thành bạn gái của em, nếu như em ôm hôn cô trong trường học thì cô cũng không thể phản đối đâu.” Cao Hạo nói xong hai cánh tay muốn đưa lên chuẩn bị ôm Từ Kiều một cái.
“Cút ngay, ở đây là trường học.” Từ Kiều chạy chối chết, cũng không quay đầu lại mà chạy về ký túc xá của mình.
Cao Hạo đi theo ở phía sau, một bộ dáng tự nhiên tiêu sái, sờ sờ mũi một cái, tự nhủ: “Xem ra là mình phải thật sự nhanh chóng được làm lớp trưởng, không biết cô gái nhỏ Hà San này rốt cuộc có biện pháp gì đây?”
Lúc đến phòng học, giáo viên đã bắt đầu giảng dạy, bởi vì là môn lịch sử nên mọi người đều đang chơi điện thoại, giáo viên lịch sử cũng không quan tâm, thậm chí có rất nhiều người trực tiếp trốn học. Nhìn thấy số lượng học sinh trong phòng học cũng không nhiều, Cao Hạo đột nhiên có cảm giác mình là học sinh ba tốt.
“Ai, thật sự là càng ngày càng tệ, sao không nhiệt tình học tập giống như mình vậy chứ.” Cao Hạo cảm khái nói, bước vào phòng học từ phía sau.
Thoáng một cái anh liền lúng túng, chỗ ngồi bên cạnh của Lạc Thanh Mai trống không, trong lớp này ngoại trừ mình có dũng khí ngồi cùng một chỗ với Lạc Thanh Mai thì cũng không có ai bằng lòng ngồi ở nơi đó, đương nhiên có rất nhiều học sinh đang muốn ngồi ở đó nhưng mà cũng không có can đảm. Bạn học nữ đa số Lạc Thanh Mai đều không hề quen biết, cho nên lúc này Lạc Thanh Mai đang ngồi lẻ loi trơ trọi ở nơi đó, nhìn thấy Cao Hạo đi tới, hai mắt của cô ta hiện lên một vòng chờ mong.
Dù sao một mình ngồi ở đó, cho dù lạnh lùng như thế nào thì trong lòng cũng cảm thấy người khác đang lạnh nhạt mình.
“Cao Hạo, ngồi ở chỗ của tôi này, kể tôi nghe chút chuyện giữa cậu và chị Ny Ny đi.” Đột nhiên Hà San nhích mông qua một bên chừa một chỗ trống cho Cao Hạo.
Cao Hạo ngượng ngùng nhìn Lạc Thanh Mai một cái, ánh mắt của cô gái nhỏ kia lúc này giống như hầm băng, sâu không thấy đáy, biểu cảm cũng lạnh như băng.
“Hừ, cô đã không để ý đến anh đây, anh đây cũng không thèm để ý đến cô.” Trong lòng Cao Hạo nghĩ như vậy, sau đó là mỉm cười ngồi xuống bên cạnh Hà San.
Lúc bắt đầu Cao Hạo đối diện với mình, Lạc Thanh Mai lại giả bộ bày ra dáng vẻ chẳng thèm để ý, bây giờ chờ đến lúc Cao Hạo đưa bóng lưng cho mình thì Lạc Thanh Mai cũng không còn cách nào gải bộ có dáng vẻ việc không liên quan đến mình nữa, trong mắt lóe ra một chút thất vọng, ghen tị, thậm chí còn có chút ghen ghét nho nhỏ.
Bàn về nhan sắc thì Hà San cũng không bằng mình, da cũng không trắng bằng mình.
Lạc Thanh Mai cũng không biết đã xảy ra chuyện gì, mình và Cao Hạo cũng chỉ có mối quan hệ đơn giản là bạn cùng bàn, cũng không nói chuyện được mấy câu, sao mình lại bắt đầu quan tâm Cao Hạo người ở đâu chứ.
Nghĩ đến đây, Lạc Thanh Mai hít sâu một hơi, cố gắng để cho não của mình không suy nghĩ nữa.
Cao Hạo vừa mới ngồi xuống, một mùi thơm trên người Hà San đã bay qua, hẳn là hương nước hoa. Chậc chậc, cô gái nhỏ này từ lúc