Mỹ Nhân Hội Tụ
CHƯƠNG 59: TÌNH THẾ RẮC RỐI PHỨC TẠP
Tay Vân Hạo Đãng kẹp một điếu xì gà, lặng lẽ hút một hơi. Trong đầu lại nhanh chóng tính toán, cảnh hỗn loạn đột ngột xảy ra này liệu có liên quan gì đến chuyện Vân Tư Minh bị giết không?
Nói cách khác, rõ ràng là một trong hai bang phái làm chuyện này. Ai mà không biết, thực ra Thương Lang chính là tay chân của nhà họ Triệu trong giang hồ.
Nhà họ Triệu…suy nghĩ này lại hiện lên trong đầu anh một lần nữa. Vân Hạo Đãng nổi lên một cỗ lửa giận ngút trời, nhưng sắc mặt lại vô cùng bình tĩnh.
Sau khi mấy người đi nhận điện thoại trở về chỗ ngồi của mình, Vân Hạo Đãng mới nói, sắc mặt trầm trọng: ”Mấy người đã nhận được tin tức rồi chứ.”
Mấy người đều gật đầu, vẻ mặt có chút nặng nề.
” Chấn Quốc, cháu về giải quyết công vụ trước đi.” Vân Hạo Đãng nhìn tên cảnh sát trưởng, trầm giọng nói.
Cảnh sát trưởng tên là Lí Chấn Quốc, trên quan hệ huyết thống thì nên gọi Vân Hạo Đãng một tiếng cậu. Hầu như những chức vị hành chính quan trọng ở thành phố Giang đều bị người của các gia tộc có quan hệ rắc rối phức tạp hoặc được bọn họ đào tạo ra chiếm giữ.
Mà Lí Chấn Quốc chính là một ví dụ tiêu biểu. Người nhà họ Vân đã bồi dưỡng anh ta từ lúc anh ta mười mấy tuổi, hơn nữa còn trải sẵn đường cho anh ta trở thành một cảnh sát trưởng cao nhất ở khu Thuần An khi anh ta vừa qua 30. Mà anh ta cũng không phụ công bồi dưỡng của nhà họ Vân, những năm này cũng vì nhà họ Vân mà cống hiến không ít.
Lí Chấn Quốc đứng lên, cung kính nói: ”Cậu, vậy cháu về trước đây. Có chuyện gì thì cháu sẽ liên hệ với cậu.”
Vân Hạo Đãng vẫy vẫy tay đáp: ”Đi đi.”
Lí Chấn Quốc gật đầu ra hiệu với vài người khác sau đó xoay người nhanh chóng rời đi.
Sau khi Lí Chấn Quốc đi khỏi, Vân Hạo Đãng mới trầm giọng nói với ba người còn lại: ”Mọi người nói quan điểm của mình đi.”
Vương Thiên Hạ do dự một lát sau đó trầm giọng đáp: ”Ông chủ Vân, ông cụ Nam Cung nói thế nào?”
”Ông cụ Nam Cung ư?” Trong đầu Vân Hạo Đãng lại hiện ra ông cụ gần đất xa trời kia, trong lòng khẽ thở dài một hơi. Cho dù đến lúc cuối Nam Cung Thiên đã nhận lời với mình rồi, nhưng thấy dáng vẻ bệnh nặng của ông ta, Vân Hạo Đãng lại có chút do dự.
Ông cụ Nam Cung rốt cục có thể chống đỡ được bao lâu nữa đây.
Vân Hạo Đãng lắc lắc đầu nói: ”Chúng ta không thể đem hy vọng đặt trên người khác.” Ngừng một lát anh ta nói tiếp: ”Ông Vương, Thương Lang và Hắc Hồ đã đánh nhau rồi, e là một thời gian nữa thành phố Giang sẽ rất loạn.”
Nói đến đây, Vân Hạo Đãng ngẩng đầu lên nhìn ba người một cái, nói tiếp: ”Tất cả những chuyện này đều là một âm mưu. Tôi không tin lúc này Thương Lang với Hắc Hồ lại vô duyên vô cớ đánh nhau.”
Phải đấy, sau lưng Thương Lang còn có nhà họ Triệu, sau lưng Hắc Hồ sao lại không có gia tộc nào chống lưng cơ chứ? Ở thế giới ngầm của thành phố Giang, nếu không có gia tộc nào chống lưng thì khó mà tồn tại lâu được.
Thương Lang và Hắc Hồ, rốt cuộc vì sao lại đánh nhau đây? Nhất là trong lúc phức tạp như bây giờ…
Hai bang phái cầm đầu thế giới ngầm xung đột với nhau, suy cho cùng chính là mâu thuẫn giữa hai gia tộc này. Chỉ là giải quyết thông qua thế giới ngầm mà thôi.
”Tôi nghĩ sẽ không quá lâu đâu.” Vân Hạo Đãng cười lạnh một cái, nói: ”Tư Minh bị người ta giết, thù này tôi nhất định phải báo!”
Vương Thiên Hạ nhìn sắc mặt âm trầm của Vân Hạo Đãng, vốn định nói gì đó nhưng cuối cùng lại không nói nữa.
”Được rồi, hôm nay đến đây thôi, tôi hơi mệt rồi.” Bỗng nhiên Vân Hạo Đãng chán chường nói: ”Ông Vương, ông cũng về đi. Chỉ e là ông sẽ bận nhanh thôi.”
Thực ra Vương Thiên Hạ cũng đang chờ những lời này của Vân Hạo Đãng, lúc Long Ngạo gọi điện thoại đến ông ta biết mình phải sớm trở lại bang và nắm quyền chỉ huy rồi.
Vương Thiên Hạ gật gật đầu, đứng dậy chắp tay với mọi người sau đó rời khỏi tòa nhà cùng Chú Phúc.
Vốn dĩ hôm này Vân Hạo Đãng có chuyện rất quan trọng muốn nói, anh muốn thu