Edit: Bàn
Ngón tay thiếu niên xoa lòng bàn chân Thanh Trường Dạ, chạm tay vào làn da còn trơn nhẵn non mịn hơn tưởng tượng.
Thấy nó chỉ vuốt ve từ đầu ngón chân đến mu bàn chân, thanh niên nằm trên giường nhắc nhở: "Dùng sức chút."
Thân thể Huyễn thú đã được cường hoá, chỉ hơi dùng sức là rất có thể sẽ không cẩn thận phế bỏ cả chân Thanh Trường Dạ.
Càng khiến thiếu niên nghi ngờ nơi dưới thân vốn đã lắng xuống lại bắt đầu phát nhiệt, dường như chỉ vừa chạm phải người này nó sẽ biến thành dáng vẻ kỳ quái này.
Thiếu niên do dự một chút, dùng ngón cái nhẹ nhàng đè xuống lòng bàn chân Thanh Trường Dạ.
Xương cốt của bàn chân trong tay nó trông đặc biệt xinh đẹp, cộng thêm làn da trắng của chủ nhận, cùng mắt cá chân thon gọn nối liền chân, khiến cho hai chân này trông như có ma lực.
Trước khi thiếu niên lấy lại tinh thần, nó đã bất cẩn làm ra hành động đã làm đi làm lại nhiều lần trong lòng.
"Liếm cái gì?"
Thanh Trường Dạ uể oải quay đầu nhìn nó, vì hắn cử động, thiếu niên mới theo bản năng liếc nhìn dáng vẻ lúc này của Thanh Trường Dạ, động tác vươn lưỡi cũng không khỏi dừng lại.
Sợi tóc đen như mực của thanh niên có một phần hơi ướt, vừa vặn dán lên cổ như bạch ngọc, đường cong cặp chân xinh đẹp tuyệt trần giấu trong chăn như ẩn như hiện, thiếu niên biết vì động tác ban nãy của Thanh Trường Dạ, gối và chăn bị hắn ném qua một bên đều bị ướt.
Thân thể nhân loại lại có thể tiết ra nhiều nước như vậy, ngẫm lại đã cảm thấy khó tin.
"Đúng rồi...!Là chỗ đó, ấn mạnh chút, ừm...!Chậm thôi."
Đầu ngón tay thiếu niên theo chỉ đạo của Thanh Trường Dạ vân vê bóp hai chân hắn, đôi mắt caramel như ma xui quỷ khiến liếc cặp chân kia, lần đầu tiên nó nghiêm túc quan sát Thanh Trường Dạ như vậy.
Chân đối phương trắng lại dài, theo cặp chân dài đó đi lên, có thể hơi thấy cái gì đó ngẩng đầu...!Huyễn thú trẻ tuổi cảm thấy càng ngày càng nóng.
Thanh Trường Dạ bỗng nói: "Hôm nay em gặp phải ai à? Lúc đi siêu thị."
"Gặp một cô bé bị cướp, em giúp nhỏ lấy túi của nhỏ về, còn gặp hai tên cướp giật đồ của nhỏ nữa," Thiếu niên lơ đãng trả lời, tất cả sự chú ý của nó đều đặt vào bộ vị mấu chốt bị che khuất dưới chăn, nó cực kỳ muốn dị năng hệ hoả đốt sạch: "Nhỏ tên Carrie."
Thanh Trường Dạ nhíu mày.
Thân thể hắn tuy bên trong mị, nhưng nước chảy không ngừng như hôm nay thực sự hiếm thấy, may là hắn khoá cửa, lúc Huyễn thú đi vào đã qua giai đoạn nguy hiểm nhất, bằng không hắn có thể sẽ quỳ bên chân đối phương vứt bỏ tất thảy tôn nghiêm xin nó chiếm lấy hắn.
Hắn nhớ kỹ cái tên Carrie này, trước đây thông qua Natasha giới thiệu, bọn họ hợp tác với cô ta một lần.
Đó là một ma nữ sống không biết bao nhiêu năm, vì thích giả bộ nai tơ nên bề ngoài vẫn giữ dáng vẻ một cô bé.
Thứ khiến Thanh Trường Dạ ấn tượng nhất là Carrie lần đầu liếc mắt đã nhìn thấu thể chất mị cốt của hắn, đồng thời cô ta cũng nói thẳng linh hồn hắn không ổn định, tựa như người nửa chết hoặc đến từ thời không khác.
A nói cô gái kia sở hữu "Quỷ nhãn": Có thể thấy linh hồn người chết, cũng có thể thấy tính chất bên trong sinh vật.
Thấy Thanh Trường Dạ im lặng, thiếu niên chủ động nói: "Nhỏ cho em một chai...!nước hoa? Em không muốn, nhỏ xịt một ít lên người em.
Anh biết nhỏ à?"
"Trước đây từng hợp tác," Thanh Trường Dạ ra hiệu Huyễn thú dừng lại động tác bóp chân, trong giọng nói của hắn tiêu tán sự dính dớp mập mờ ban đầu, một lần nữa trở nên nhạt nhẽo: "Lần sau đừng nhận đồ của cô ta, nhìn thấy cô ta thì đi vòng."
"Vì sao?"
Huyễn thú vô tội nhìn Thanh Trường Dạ, trong lòng có chút hối hận lúc trước mình không nhận lấy bình nước hoa kia.
Nó vẫn không hiểu phản ứng của Thanh Trường Dạ có ý nghĩa gì, nhưng nó có phần thích dáng vẻ đối phương rút đi mũi nhọn.
"Vì cô ta giả bộ nai tơ.
Cô ta ít nhất 2500 tuổi rồi, tuy rằng lựa chọn vẻ ngoài thế nào là tự do của mỗi cá nhân." Thanh Trường Dạ suy nghĩ một chút, thoải mái thừa nhận: "Anh có thành kiến với cô ta."
"..."
Hiện thực luôn đi ngược lại với lý tưởng.
Chiều ngày hôm sau, một cô bé vóc người nhỏ nhắn xinh xắn gõ cửa biệt thự.
Vừa lúc Huyễn thú không ở nhà, Thanh Trường Dạ nhìn khuôn mặt trên màn hình, không biểu cảm mở cửa cho Carrie.
Đợi cô ta vào trong nhà, Thanh Trường Dạ đeo một nụ cười khéo léo bên môi, hoàn toàn không nhìn ra suy nghĩ thực sự trong lòng hắn: "Tiểu thư Carrie, lâu ngày không gặp, cô vẫn toả sáng như xưa."
"Thanh Thanh~" Carrie đi dạo một vòng trong phòng, bước nhẹ nhàng ngồi lên ghế salon, cô ta dùng mắt ra hiệu quầy bar: "Nhà anh đẹp quá.
Thanh Thanh, cho tôi một ly rượu hồi hương huyết hồng đi."
Thanh Trường Dạ cười cười, quay đầu lại mặt không biểu cảm đổ ra loại rượu Carrie muốn, hắn đặt ly rượu lên bàn trà, Carrie nói cảm ơn hắn: "Hôm qua tôi quan sát trong trận thạch anh thấy trong nội thành Wimbledon đột nhiên xuất hiện linh hồn không ổn định, số linh hồn không ổn định tôi chỉ đếm được trong một bàn tay, cộng thêm vua Liên bang đang truy nã anh, tôi đã cảm thấy là bạn cũ tới, quả đúng là vậy."
Nhớ tới nước hoa trong miệng Huyễn thú, ý cười trong mắt Thanh Trường Dạ càng sâu: "Phương thức chào hỏi bạn cũ của tiểu thư Carrie thật đặc biệt."
Carrie nhấp một hớp rượu hồi hương.
Thành thực mà nói, cô bé nhỏ như vậy uống loại rượu này quả là có chút sai trái, có điều bề ngoài Carrie đẹp như búp bê cao cấp bày trong tủ kính, nên không khiến người ta chán ghét.
Cô ta nhảy vào trọng tâm câu chuyện: "Thanh Thanh, anh có biết Huyễn thú của anh là cấp S không?" Không đợi Thanh Trường Dạ nói, Carrie nói tiếp: "Lần trước hợp tác các anh lấy đi một món đồ của ngôi sao xanh cổ đại.
Từ khi anh và A ở cùng nhau, trên thị trường càng ngày càng có nhiều người mua đồ cổ từ ngôi sao xanh cổ đại.
Theo lý thuyết thì những món đồ cổ giá trên trời này sẽ chẳng có nhiều người mua, ngoại trừ những kẻ hiếu kỳ thừa thời gian không có chỗ tiêu.
Trong 1 năm, A thay anh dùng thân phận giả mua hơn 100 món đồ cổ của ngôi sao xanh cổ đại, tổng giá trị mấy thứ này ít nhất 100 triệu năm.
Tôi không tò mò anh lấy được nhiều thời gian như vậy từ đâu ra, cũng không hỏi tới mục đích anh thu thập đồ cổ là gì.
Tôi muốn làm giao dịch với anh."
"Giao dịch gì?"
"Tôi đây trùng hợp có một món đồ của ngôi sao xanh cổ đại, đây là con bài thương lượng của tôi.
Ma dược tôi luyện chế gần đây còn thiếu 1 nguyên liệu, còn 3 tháng nữa là Giải đấu ma dược mở rộng thế giới, tôi đã bại dưới tay Nữ vu trong trận đấu này 10 năm rồi.
Lần đầu tiên đánh bại tôi, hắn mới 14 tuổi." Khuôn mặt tinh xảo nhỏ nhắn của Carrie xẹt qua một tia không cam lòng: "Nếu tôi có thể luyện ra loại ma dược này, tôi nhất định sẽ thắng giải đấu.
Nguyên liệu ma dược còn thiếu 1 thú hồn của Huyễn thú cấp S.
Loại nguyên liệu này quá hiếm, lúc đầu