Luyện Vọng Thư phải nghĩ một lúc mới nhớ ra mình đã từng gặp cô gái này, vào ngày sinh nhật anh trai cậu.
Về sau, anh trai cậu gửi cho cậu một bức ảnh của cô gái này, nói đây là em gái họ của chị dâu tương lai của cậu, học cùng trường với cậu, còn bảo cậu đến trường phải quan tâm, chăm sóc cho cô ấy.
Quan tâm? Chăm sóc?Hệ thống:【Cố Tư Tư đang né tránh ký chủ đại nhân đấy ạ.】Cố Tư Tư theo bản năng muốn giấu chuyện mình đã nghe lén, nói dối với Lâu Tiêu: “Mới, mới thôi.
Cậu đi đâu đấy, tớ cứ tưởng cậu không đợi tớ mà đi đâu luôn rồi chứ.”
Quan tâm, chăm sóc một cô gái định cưa bạn trai của chị họ mình?Lâu Tiêu chắc chắn kế hoạch đã thành công, hỏi Cố Tư Tư: “Cậu quay lại từ lúc nào thế?”Về sau, cô nghe được tin đồn Luyện Tịch chuẩn bị đính hôn với thiên kim nhà họ Cố, cô không dám hỏi thẳng Luyện Tịch, sợ Luyện Tịch thấy cô phiền.
Nhưng cô đợi mãi, không thấy lời giải thích của Luyện Tịch, Lăng Tuyết Y yêu thầm Luyện Tịch còn đến trút giận lên người cô, cô ấy biết chuyện đính hôn chỉ là tin vịt, còn bóng gió cô cứ níu kéo, định làm người thứ ba đúng không.
Lúc này, cô mới hoàn toàn hết hy vọng, hiểu ra mình chẳng là gì với Luyện Tịch.
Xì.Hệ thống chột dạ im lặng, đúng là nó đã dự đoán được kết quả hiện tại từ lâu, cũng cố ý giấu đi một phần có liên quan, chỉ nói “Cố Tư Tư sẽ vì tò mò mà hỏi thăm Luyện Tịch với người nhà”, chứ không nói Cố Tư Tư sẽ tò mò về người mà Lâu Tiêu thích, cũng sẽ né tránh Lâu Tiêu nếu cô thích bạn trai của chị gái mình.Hệ thống:【Vâng, toàn bộ cốt truyện đang nạp, ký chủ chờ một chút…】
Luyện Vọng Thư vô cùng coi thường hành vi của Lâu Tiêu.Lâu Tiêu chỉ chỉ khu để xe đạp: “Vào trong đấy, cậu bảo dẫn tớ đi dạo vườn cây cơ mà? Đi.”Đúng như lời hệ thống nói, đây là một cuốn tiểu thuyết đề tài cưa vợ sấp mặt.【Hoàn tất quá trình nạp toàn bộ cốt truyện!】
Vì vấn đề góc độ và khoảng cách nên hai người không phát hiện ra Luyện Vọng Thư, Lâu Tiêu còn thúc giục Luyện Tịch đang im lặng cho mình một câu trả lời: “Anh không định nói gì ạ?”Mộ Đông Dương bị tổn thương đau đớn như bị người khác tàn nhẫn cắt da cắt thịt, da thịt hồi phục lại là của cô, cũng không phải là của cô.
Thậm chí, cô còn bắt đầu quen với những bình luận ác ý trên mạng, không còn vì một hai chỉ trích vô lý mà khó chịu đến ngủ không yên.Luyện Tịch đi về phía Luyện Vọng Thư, Luyện Vọng Thư đứng thẳng lên, định nói gì đó.
Nhưng cậu chưa kịp lên tiếng, Luyện Tịch đã nhíu mày nói trước: “Sao lại có mùi khói? Em lại hút thuốc à?”Luyện Vọng Thư phải nghĩ một lúc mới nhớ ra mình đã từng gặp cô gái này, vào ngày sinh nhật anh trai cậu.
Về sau, anh trai cậu gửi cho cậu một bức ảnh của cô gái này, nói đây là em gái họ của chị dâu tương lai của cậu, học cùng trường với cậu, còn bảo cậu đến trường phải quan tâm, chăm sóc cho cô ấy.
Luyện Tịch, như Lâu Tiêu mong muốn, lên tiếng trả lời: “Anh chỉ thích chị của em.”Kết quả ngoài dự đoán của anh, Mộ Đông Dương thực sự không cần anh nữa.Cố Tư Tư do dự “Ừ” một tiếng, đi chưa được mấy bước đã gượng gạo bảo: “Ờm, tớ vừa gặp bạn cùng lớp, nó bảo thầy chủ nhiệm gọi tớ, chắc là vì ba mẹ tớ không đến họp phụ huynh nên hỏi thăm một chút, tớ… Chắc là phải đến văn phòng trước cái đã.”
Lâu Tiêu ra vẻ “Em không tin”, hỏi tiếp: “Thật ạ? Anh thật sự chỉ thích chị của em?”Má, quên mất mình vừa hút thuốc.
Luyện Tịch: “Thật.”【Vậy phải làm sao ạ?】Hệ thống hỏi.Luyện Tịch chỉ coi Lâu Tiêu như trẻ con chứ không như Luyện Vọng Thư, coi Lâu Tiêu là đứa con gái đi tỏ tình với bạn trai của chị mình.
Anh chỉ cảm thấy cô là trẻ con không hiểu chuyện, nghĩ gì làm nấy, định khuyên vài câu thì cô lại không hề níu kéo, gật gật đầu quay người đi.
Luyện Tịch chỉ coi Lâu Tiêu như trẻ con chứ không như Luyện Vọng Thư, coi Lâu Tiêu là đứa con gái đi tỏ tình với bạn trai của chị mình.
Anh chỉ cảm thấy cô là trẻ con không hiểu chuyện, nghĩ gì làm nấy, định khuyên vài câu thì cô lại không hề níu kéo, gật gật đầu quay người đi.Nghe được thì tốt rồi.Sau khi Cố Tư Tư rời đi, Lâu Tiêu ra căn-tin trường mua một hộp bánh gấu nhỏ, vừa ăn vừa tìm chỗ yên tĩnh, ngồi xuống nghỉ ngơi.
Luyện Tịch than thầm: Đúng là trẻ con.
Luyện Tịch đi về phía Luyện Vọng Thư, Luyện Vọng Thư đứng thẳng lên, định nói gì đó.
Nhưng cậu chưa kịp lên tiếng, Luyện Tịch đã nhíu mày nói trước: “Sao lại có mùi khói? Em lại hút thuốc à?”Nhưng mà Lâu Tiêu cực kì bình tĩnh, cô bảo: “Sau khi chị tao chia tay với Luyện Tịch, tao giải thích rõ ràng với Cố Tư Tư là được.”Dần dà, chính Mộ Đông Dương cũng cảm thấy, Luyện Tịch không có tình cảm với mình, có lẽ chỉ muốn dùng cô làm lá chắn để những người khác phái không làm phiền anh.Quan tâm? Chăm sóc?
Luyện Vọng Thư: “……”
Má, quên mất mình vừa hút thuốc.
……Luyện Vọng Thư vô cùng coi thường hành vi của Lâu Tiêu.
Lâu Tiêu đi ra khỏi khu để xe đạp, sau đó tắt ghi âm trong điện thoại, thấy Cố Tư Tư đã nói chuyện xong, quay lại tìm cô.Lâu Tiêu cũng có thể đoán được tâm trạng bây giờ của Cố Tư Tư là như thế nào, không giữ cô ấy lại: “Ừ, thế cậu đi đi.”Xì.
Hệ thống nói với Lâu Tiêu:【Vừa nãy, chính tai Cố Tư Tư nghe thấy ký chủ tỏ tình với nam chính ạ.】
Nghe được thì tốt rồi.
Lâu Tiêu chắc chắn kế hoạch đã thành công, hỏi Cố Tư Tư: “Cậu quay lại từ lúc nào thế?”Quan tâm, chăm sóc một cô gái định cưa bạn trai của chị họ mình?
Cố Tư Tư theo bản năng muốn giấu chuyện mình đã nghe lén, nói dối với Lâu Tiêu: “Mới, mới thôi.
Cậu đi đâu đấy, tớ cứ tưởng cậu không đợi tớ mà đi đâu luôn rồi chứ.”Về sau, Luyện Tịch nhìn thấy tai tiếng của Mộ Đông Dương – vlogger nổi tiếng của Y và một ca sĩ, mới hiểu được mình là người đã khiến Mộ Đông Dương tổn thương sâu sắc nhất.
Lâu Tiêu chỉ chỉ khu để xe đạp: “Vào trong đấy, cậu bảo dẫn tớ đi dạo vườn cây cơ mà? Đi.”Cô vô lo vô nghĩ, cũng ngày càng kiên cường hơn.
Cố Tư Tư do dự “Ừ” một tiếng, đi chưa được mấy bước đã gượng gạo bảo: “Ờm, tớ vừa gặp bạn cùng lớp, nó bảo thầy chủ nhiệm gọi tớ, chắc là vì ba mẹ tớ không đến họp phụ huynh nên hỏi thăm một chút, tớ… Chắc là phải đến văn phòng trước cái đã.”
Lâu Tiêu cũng có thể đoán được tâm trạng bây giờ của Cố Tư Tư là như thế nào, không giữ cô ấy lại: “Ừ, thế cậu đi đi.”Nữ chính Mộ Đông Dương từ bé đã sống ở nhà chú dì.
Trong sách, Chử Tú Trân và Lâu Quốc Đống được miêu tả thế này — dì Mộ Đông Dương tính tình chua ngoa, nói chuyện chói tai, khó nghe, còn chú thì tính tình nhu nhược, lại còn sợ vợ.Vì vấn đề góc độ và khoảng cách nên hai người không phát hiện ra Luyện Vọng Thư, Lâu Tiêu còn thúc giục Luyện Tịch đang im lặng cho mình một câu trả lời: “Anh không định nói gì ạ?”
Sau khi Cố Tư Tư rời đi, Lâu Tiêu ra căn-tin trường mua một hộp bánh gấu nhỏ, vừa ăn vừa tìm chỗ yên tĩnh, ngồi xuống nghỉ ngơi.
Hệ thống:【Cố Tư Tư đang né tránh ký chủ đại nhân đấy ạ.】Hệ thống nói với Lâu Tiêu:【Vừa nãy, chính tai Cố Tư Tư nghe thấy ký chủ tỏ tình với nam chính ạ.】
Lâu Tiêu không mang nước, sợ nghẹn nên ăn rất chậm: “Bình thường thôi.
Từ lời nói của Luyện Tịch có thể đoán được, tao vừa tranh giành đàn ông với chị tao.
Kiểu người mắt không chứa nổi một hạt cát như Cố Tư Tư, chắc chắn sẽ không thể chấp nhận được tao như thế.”Luyện Tịch vô cùng ngạc nhiên với những thay đổi của Mộ Đông Dương, nhưng vẫn quyết định theo đuổi Mộ Đông Dương một lần nữa.
Trong lúc ấy, Luyện Tịch nhận ra, không ngờ Mộ Đông Dương ở nơi anh không nhìn thấy đã chịu nhiều tổn thương đến vậy.
Bạn bè của anh không ai tôn trọng Mộ Đông Dương, cũng không ai đối xử Mộ Đông Dương như người anh thích.
【Vậy phải làm sao ạ?】Hệ thống hỏi.
Lâu Tiêu buồn cười: “Diễn cái gì mà diễn.
Mi tính được Cố Tư Tư chỉ cần xuống tầng là sẽ gặp bạn cùng lớp, sao lại không đoán được phản ứng của Cố Tư Tư sau khi biết tao tranh giành đàn ông với chị mình?”Luyện Tịch: “Thật.”
Hệ thống chột dạ im lặng, đúng là nó đã dự đoán được kết quả hiện tại từ lâu, cũng cố ý giấu đi một phần có liên quan, chỉ nói “Cố Tư Tư sẽ vì tò mò mà hỏi thăm Luyện Tịch với người nhà”, chứ không nói Cố Tư Tư sẽ tò mò về người mà Lâu Tiêu thích, cũng sẽ né tránh Lâu Tiêu nếu cô thích bạn trai của chị gái mình.Nó sợ nếu nói ra, Lâu Tiêu sẽ luyến tiếc người bạn là Cố Tư Tư, từ chối giao dịch.
Nó sợ nếu nói ra, Lâu Tiêu sẽ luyến tiếc người bạn là Cố Tư Tư, từ chối giao dịch.
Nhưng mà Lâu Tiêu cực kì bình tĩnh, cô bảo: “Sau khi chị tao chia tay với Luyện Tịch, tao giải thích rõ ràng với Cố Tư Tư là được.”
Hệ thống nghe vậy vô cùng cảm động, bởi Lâu Tiêu vì giúp nó sửa lại