_ Dậy coi!!!
Adan mún nằm ra giường giả chết cũng chẳng xong... con mụ osin túm cái đầu vuốt keo sành điệu của nó lên....
_ Nghe chị hỏi???
_ Dạ!!! Đại ca.....
Thằng bé nhún nhuờng chỉ vì nó đang đau....nó mà hok đau thì mụ này chít...........
_ Cô gái hum qua là ai vậy???
_ Ah!!! Kon đỉa Tiny chứ gì??? Mà đại ca hỏi làm mô???
Adan nheo nheo mắt thăm dò...
_ Nè!!! Đừng nói là mụ tính bắt cá hai tay chứ???
_ Nói vớ vẩn gì vậy.....
Nó dúi đầu Adan vô cái gối như cũ....
_ Đại ca hỏi là vì lo cho em chồng.... sắp thành dâu cả rùi... phải quan tâm tới các em chút chút chớ....
_ Vậy ah???
_ Uh!!! Thui nói đi...
_ Hem nói...
_ Cái thằng này.... nói....
_ Hem nói...
_ Nói...
_ Hem...
_ Nói....
_ IM GIÙM CÁI MỒM CÁI!!!!
Chun tông cửa xông vô.... làm nó ngã nhào lên người Adan....
_ Ariel!!
_ Dạ!!!
_ Ngoan bất ngờ...
Adan lầm bầm...
_ Ra đây anh nói chuyện....
_ Hả???
Nó tròn mắt... lại gì nữa đây???
_ Reng.....
_ Phụp!!!
_ Reng...
_ Phụp!!!
.........................................
Joe nhẹ nhàng lại gần cái điện thoại.... rút phựt cái giắc ra..... cậu cẩn thận đặt nó lên bàn.... rồi nhảy lên giường.... trùm chăn kín mặt....
Reng!!!!
Trống ngực Joe lại đập tưng bừng.... sao rút giắc ra rùi mà......
_ Alo....
Trời đất.... là điện thoại bên phòng ông Mike.....
Joe vuốt ngực phì phì...+ thở phò phò.... suốt chìu nay kon bé Tiny khủng bố điện thoại..... Trốn được nó 2 năm đã phải gặp lại gòi....
Cấp 3 với Joe là một quãng thời gian buồn chán.... với cái tính cách như của cậu thì cuộc sống toàn những đứa kon gái vô vị bám lấy thật phiền phức và đầy sự bực mình...
Nhưng cậu vẫn có ấn tượng sâu sắc về quãng đời đó.... chắc cũng vì Tiny.... lúc đầu... khi gặp kon bé... Joe khá ấn tượng vì vẻ thông minh sắc sảo của nó.... nó đối với Joe rất bình thường... mà không... đúng hơn là cũng có chút