Joe nhăn trán...
_ Em cũng thấy thía... có vẻ ông ấy sợ quá hoá lú rồi...
_ Mà gọi cho anh ba chưa???
_ Ổng bảo làm gì cứ làm... đang bận....
_ Bận với em nào đây... hôm trước vừa say good bye một lúc 5 bà lận... bái phục...
_ Em là em ghét bọn con gái lắm ó...
_ Anh hok có phản ứng với lũ rắc rối ấy...
_ Xem ra có mỗi hai ông anh nhà mình là tài...
" Brừm...!!! "
_ XE ah!!! Anh hai về rồi chăng....???
Adan nhảy vọt một phát ra cửa sổ... thò đầu qua cái cửa bé tí... và suýt nữa ngất lịm...
_ Anh Joe... anh Joe....
_ Gì thế... muốn nổ phòng không...
Joe run run tay ống nghiệm ....
_ Nhưng sao ông Chun nhà mình lại đi cùng với bà cô sát thủ....
_ Hả???
Joe hét lên... vứt ống nghiệm... lon ton chạy ra... và...
" Bùm!!! "
Khói bốc đầy trời.... mặt hai anh em thì đen nhẻm... tóc dựng ngược...
_ Sao anh bỏ ống nghiệm ra...
Adan khịt mũi nhìn Joe....
Chapter 4 :
Chun nâng ly trà... nhìn thì thấy vẻ điềm đạm chín chắn thế thui... thực chất thì anh chàng đang bấn loạn cực độ... hai thằng em đột nhiên nhìn mình với ánh mắt " âu yếm " lạ lùng...
_ Đề nghị hem được nhìn iu như vậy... nghe hem...
Lời đề nghị có vẻ hok được hưởng ứng cho lắm... vì hiện tại tụi nó vẫn nhòm...
_ Sao nhìn anh hằn thù vậy???
Chun có vẻ hok chịu nổi nữa...
_ Anh làm phòng em tan nát... tài liệu cháy tan...
Joe nghiến răng...
_ Còn bộ cánh em mới mua nữa chứ... Trời ơi!!! Còn đâu...
Adan ôm đầu đau khổ...
_ Sao mà dã man thế...
Chun đặt tay lên trán... mình làm gì để bọn nó ra nông nỗi vậy???
_ Thía anh về với con bé mắc dịch đó là sao???
Adan và Joe cùng hét lên...
_ Ấy!!! Ấy!!! Chúng mày be bé cái mồm thui... con bé đang nấu ăn mà...
_ Em hem bít... chung quy là anh phải mua lại toàn bộ những thứ hỏng hóc trả