Trong lúc nó đang hoàn toàn bối rối... thì Chun giật mạnh tay nó... và kéo thẳng tuột nó đi vô khu vườn rậm rạp... túi đồ ăn trong tay nó rơi ngay trước cửa... và mắt nó như tối đi khi bị Chun lôi đi... phải 15 phút sau.... hay lâu hơn thế... Chun dừng lại... buông tay nó ra và thở dốc....
Nó nhìn Chun... và đột nhiên có câu trả lời... Một người anh trai... đúng thế... Chun là người anh trai của nó... nó như em gái của Chun... Nó đã không thik Chun ngay từ ngày đầu tiên... Tình cảm với Chun chỉ dừng lại ở đó... đó cũng là lý do nó lo lắng cho Chun... nhưng nếu Chun và Joe cùng lúc đều khiến nó lo lắng... thì nó biết mình sẽ phải tới bên ai????
Nó cười... và Chun bõng ôm nó....
Nụ cười trên môi tắt lịm... nó không thể cựa quậy nổi trong vòng tay của Chun.... Trong những cố gắng cuối cùng... nó nghe được lời Chun nhẹ nhàng...
_ Em hết giận anh rồi... đúng không??? Thật may quá... anh không dám nghĩ em sẽ tha thứ... vài ngày qua anh nhận ra một điều... anh yêu em... thực sự...
Khối lượng của Chun đè nặng người nó... và những câu nói của Chun đè nặng tim nó.... đây mới là rắc rối mà nó phải gánh chịu... rắc rối hơn bất kì điều gì nó gặp trước đây....
-------------------------------------
Tiếng lá cây loạt xoạt... Ella rời khỏi bụi cây gần đó... và chậm chạp bước qua đóng thức ăn rơi vào nhà... đi thẳng lên phòng... Ella hok hiểu tại sao mình lại buồn như vậy... những ngày qua được hành hạ Chun vừa khiến sis vui lại vừa buồn... vui khi thấy Chun gần mình như vậy... vẻ mặt tức cười của Chun khi nổi giận nữa.. nhưng sis cũng buồn khi thấy Chun ngày càng tàn tạ... nhưng lòng tự trọng và bản lĩnh vốn có của sis từ trước đến nay không cho phép sis ngừng lại... nhưng h đây!!! Có phải tất cả những gì sis nghĩ là không thể nào xảy ra lại đang diễn ra... Chun thik