Trước mắt nó là ba anh em nhà họ Ngô... thiếu Chun... tất cả đang mặc 3 cái tạp dề màu hồng... đội khăn hồng... và di chuyển có trật tự trong phòng khách.... kẻ lau chùi.... người quét dọn.... mặt ai nấy lộ rõ vẻ đau thương....
Adan kì cái bàn sáng bóng với tất cả lòng căm ghét... rì rầm những câu mà nó cố gắng lắm mới nghe thủng...
_ Ổng hok nói..... và ổng chuồn....
_ Ấy ấy!!!
Nó giật mình khi nghe tiếng nói lạ... tiếng nói của một người đàn ông trung niên.... chắc là.....
_ Chuột con.... con hok cần kì mạnh vậy đâu....
Ông Ngô nói âu yếm với Adan... làm thằng bé đỏ bừng mặt... Nó đoán Adan mừng thầm vì không có Joanne ở đây....
_ Ấy!!! heo con.... đừng có đẩy đồ đạc mạnh vậy.....
Mike quay ra nhìn ông Ngô với ánh mắt nó chưa thấy bao h... nhưng vẫn cắm cúi chất từng mảng lớn - di tích của cái tủ bếp vô một hộp các tông to.... Nó liếc sang Ella... bà ta đang có vẻ hối lỗi.....
Nó lại nhìn ông Ngô... ông nhỏ thó và có một mảng hói trên đầu... nhưng điều lạ mà nó nhận thấy là ông Ngô rất quen.... cho tới khi cái nốt rười to tổ chảng gần mắt ông giật giật.... nó mới nhớ ra một kí ức hok được hay ho cho lắm....
_ Ah!!!
Ông Ngô reo lên khi thấy hai đứa nó ở cửa... bằng một động tác nhanh nhẹn... ông bước tới bên Ella... nắm chặt tay sis và lắc thật lực...
_ Gặp lại cháu thật vui quá!!! Chà cháu lại càng xinh hơn....
_ Bác.... bác Ngô.....
_ Xời ơi!!! Bác bồ nỗi gì.... bố.... là bố đó....
Rồi như chợt nhớ ra điều gì... mặt ông ngây ra....
_ Ơ mà gấu con đi đâu rồi.... Thỏ con....
Ông hướng ra phía Joe đang quét đồng mùn rác luộm thuộm....
_ Anh cả con đâu...
_ Không biết!!!
Joe nói lạnh lùng... có lẽ cậu cũng hok thik thú mấy cái việc bị gọi là thỏ con trước mặt nó.... Nhưng thực sự cái nik đáng yêu của Joe không thể nào