_ Được mặc áo chưa???
_ được rồi... hặc!!! Hặc!!!
_ Thật mệt mỏi quá...
Joe khoác vội cái áo sơ mi.... và ngồi xuống bàn ăn....
_ Khoan đã...
Mike níu tay đũa của Joe....
_ NHỡ có độc thì sao...
_ Eo ôi!!!
Adan đang nhăm nhe miếng gà rán vội rụt tay lại....
_ Yên tâm... em uống thuốc rồi...???
_ Thuốc.....???? Ở đau thế,....
Mắt Adan sáng lên...
_ Vừa pha chế xong... thuốc chống ngủ... thuốc đau bụng... đủ thể loại rồi...
_ Còn nữa không....
Mike năn nỉ....
_ Cả hộp đây... nhớ uống trước bữa ăn nhá....
Adan và Mike xâu lại thi nhau dốc và uống... riêng Chun vẫn che nửa miệng cười...
_ Hục!!! hục!!! Hặc!!! hặc!!!
_ Anh còn cười gì thía???
Joe nhăn nhó...
_ Bùn cười quá.... hục!!! hặc!!!
---------------------------------------------------------------------------
" Tiêu rồi "
Nó dùng tận 10 cuộn giấy mà máu vẫn chảy....
" Không được... thế này thì mỗi lần nhìn thấy cái ấy sẽ bị chảy máu mũi => thiếu máu => chít lúc nào hok hay... Đúng là đối thủ tầm cỡ... thủ đoạn độc ác... Phụt..."
Thêm cuộn giấy thứ 11...
" Phải làm thế nào đây... cứ đà này mình sẽ thua thê thảm.... phải có một cách nào đó... nhất định phải có một cách nào đó..."
Một cái bóng đèn vừa vỡ ra trong đầu nó... Nó nghĩ ra rùi...
" Đúng rồi!!! Bảo bối... bảo bối!!! "
Nó reo lên... lục hăng say trong túi du lịch....
" Haha!!! Thấy rồi..."
Nó giơ cao bảo bối... cười khành khạch!!!
Chapter 6 :
Những đợt gió lạnh ùa về làm Joe thấy gai hết cả người... mùa đông lần này có vẻ lạnh sớm hơn thì phải.... co ro ôm tấm thân gầy... tất cả cũng tại ông anh cả iu quái...
Loẹt quẹt đôi dép ra nhà ăn...Joe mún kiếm thứ gì đó ấm ấm... ca cao chẳng hạn... vừa ló ra khỏi hành lang đã thấy con thỏ bé bé... iu...iu... cười toe toét trên cái nền hồng.... Joe giật mình... nhòm đồng hồ... mới 5h... bà cô sao dậy sớm dữ...
_ Ehem!!!
Joe hắng giọng... cái vẻ mặt con bé cuống lên vì body của nó hum qua cũng méc cười thật... Nhìn lại