Trong đảo nhỏ này lại có một mỏ Nguyên Tinh khổng lồ như thế.
Ba viên Tinh Nguyên lóe sáng như ánh sao trong đêm tối, hấp dẫn ánh mắt của mọi người, làm cho bọn họ trở nên tham lam.
Ở đây có ba còn Nguyên Tinh Thú Thần Cảnh bảo vệ, đủ để nói lên sự quý giá của đám Tinh Nguyên này.
Ai cũng động lòng.
Tiếng rít gào vang vọng, các cường giả bay thẳng vào mỏ Nguyên Tinh qua con đường kia, bọn họ vì Tinh Nguyên.
Tham lam là nguồn gốc của tội ác, sự tham lam của bọn họ làm cho Nguyên Tinh Thú chú ý đến.
Từng đợt ánh sáng màu đỏ tươi bao trùm toàn bộ hang động.
Một lúc sau, năng lượng như một cơn lốc cuốn mọi thứ dựng lên, tất cả đám Nguyên Tinh Thú đều thức tỉnh, gào lên đinh tai nhức óc.
Rầm rầm!
Các cường giả bay lên, những Nguyên Tinh Thú cũng phóng lên cao, hai bên đụng vào nhau giữa không trung, tất cả đều là cấp bậc Thần Thể Cảnh.
Trong chớp mắt, hai lực lượng ngang nhau chém giết lẫn nhau.
Bộ Phương đánh giá những cường giả này, phát hiện hắn không nhận ra ai trong số họ,
Bộ Phương không chọn ra tay, hắn đứng từ xa xa nhìn.
Bỗng nhiên, Tiểu Da trên vai hắn nhúc nhích, tiểu gia hỏa này giống như mèo ngửi được mùi mỡ, cả người đứng thẳng lên, đôi mắt liên tục ngó nghiêng.
Hai móng vuốt như hai liêm đạo quơ quơ.
Hình như nó đang rất hưng phấn.
Tiểu gia hỏa này làm sao vậy? Bộ Phương nhìn thấy mà kinh ngạc.
Hắn quay đầu lại nhìn, phát hiện tiểu tử này đã bay vèo ra ngoài, hóa thành một sợi tơ màu tím, bay về phía ba viên Tinh Nguyên.
Bộ Phương nhướng mày, hắn muốn ngăn cản nhưng không kịp, chỉ có thể trơ mắt nhìn tiểu gia hỏa kia biến mất trong đám người.
Thình thịch!
Một con Nguyên Tinh Thú nhào về phía Bộ Phương bị Tiểu Bạch tát một cái nát bấy.
Hóa thành Nguyên Tinh rơi lả tả xuống.
Đôi mắt Tiểu Bạch lóe sáng, đứng sau lưng Bộ Phương, nó mặc bộ áo giáp, nhô cái bụng tròn vo ra.
Ông!
Tiểu Da như một sợi tơ mỏng bay trong hư không, tốc độ nhanh kinh người, cơ bản dùng mắt thường không thể nhìn thấy.
Xoát một tiếng, Tiểu Da dừng lại trước một viên Nguyên Tinh.
Ánh mắt nó đảo liên tục, giống như đang chịu phải mê hoặc triệu hoán, nó giật giật móng vuốt, lần thứ hai bạo phát tốc độ.
Nó trực tiếp chui vào trong Tinh Nguyên, cả cơ thể bị Tinh Nguyên bao phủ.
Người chung quanh đang bận đánh nhau với Nguyên Tinh Thú, hoàn toàn không chú ý bên dưới.
Cũng không phát hiện có kẻ chui vào trong Tinh Nguyên.
Bọn họ vẫn đang chiến đấu với khí thế ngất trời.
Sức chiến đấu của Nguyên Tinh Thú mạnh mẽ, chỉ một lúc, trong hang động đã tràn ngập mùi máu tươi, mà Nguyên Tinh Thú cũng bị đánh vỡ, rơi lả tả đầy đất.
Hình ảnh chiến đấu thảm thiết, nhưng cuối cùng cũng có người vọt đến chỗ ba viên Tinh Nguyên, lấy được một viên.
Ánh sáng của viên Tinh Nguyên kia cực kỳ hấp dẫn ánh mắt người khác.
Người kia cướp được Tinh Nguyên, liều chết chạy ra ngoài không quay đầu lại.
Tất nhiên Nguyên Tinh Thú không để cho hắn đưa đi, nên đuổi giết ra ngoài.
Mà những người khác cũng nhân cơ hội này, bắt tay với nhau giết thêm một con Nguyên Tinh Thú Thần Cảnh, cầm một viên Tinh Nguyên nữa xông ra ngoài.
Trận chiến trong hang động lan rộng ra khắp hòn đảo.
Cuối cùng chỉ còn lại một viên Tinh Nguyên ánh sáng, linh khí yếu ớt, nhìn đã biết bên trong không có thứ gì tốt.
Những cường giả kia không ngốc, tất nhiên sẽ không liều mạng chém giết để lấy một Tinh Nguyên có thể chẳng được thứ gì như vậy.
Bộ Phương ngạc nhiên, nhìn hang đông rỗng tuếch, đôi mắt hắn híp lại.
Hắn nhìn viên Tinh Nguyên cuối cùng, sắc mặt trở nên quái dị.
Bởi vì hắn phát hiện khí tức của Tiểu Da toát ra từ trong Tinh Nguyên.
Hắn nhớ kỹ Tiểu Da được tìm thấy trong Tinh Nguyên.
Trước đây trong mỏ Nguyên Tinh cũng có ba viên Tinh Nguyên, một viên trong đó thai nghén ra Tiểu Da, viên còn lại bị con hàng Tiểu Hắc tai hoạ.
Bên trong nó có thứ gì tồn tại, Phương Nguyên cũng không rõ lắm.
Chỉ biết từ sau khi Tiểu Hắc ăn vào, nó bắt đầu ngủ say, như ăn hư bụng luôn rồi.
Vậy mà lúc này Tiểu Da lại chui vào, trong Tinh Nguyên này có thứ gì vậy?
Bộ Phương ngạc nhiên một lúc, sau đó đi về phía viên Tinh Nguyên kia.
Mấy con Nguyên Tinh Thú bên cạnh trừng đôi mắt đỏ thắm nhìn chằm chằm Bộ Phương.
Bọn chúng gầm thét, sóng gió bắt đầu nổi lên.
Bộ Phương cầm nồi Huyền Vũ trong tay, tùy ý giơ nồi lên, nồi Huyền Vũ biến lớn, nghiền ép xuống.
Những Nguyên Tinh thú kia không phải là linh thú Thần Cảnh, trực tiếp bị Bộ Phương cầm nồi gõ nát.
Tiếng sấm vang vọng, Nguyên Tinh rơi lả tả đầy đất.
Một tay Bộ Phương cầm nồi Huyền Vũ, thoải mái đi về phía Nguyên Tinh.
Tinh Nguyên không có gì khác thường, nhưng Bộ Phương vẫn tò mò nhìn xung quanh một lúc.
Bỗng nhiên, Tinh Nguyên run lên, trên đó có một lỗ hổng hiện ra.
Một cái đầu nhỏ từ bên trong chui ra, đó chính là tiểu gia hỏa Tiểu Gia.
Lỗ hổng kia vừa xuất hiện, có hàng vạn hàng nghìn ánh sáng từ trong đó phụt ra, xông thẳng đến chân trời.
Linh khí nồng nặc tràn ngập ra, hơn nữa còn có một mùi thơm bay lên.
Mùi thơm nóng hổi.
Mùi thơm?
Đôi mắt Bộ Phương trừng lớn, trong Tinh Nguyên lại có mùi thơm bay ra?
Lẽ nào trong đó còn có một món ăn mỹ vị hay sao?
Sự tò mò trong người Bộ Phương như muốn phá trời xanh, Tiểu Da say ngất ngây từ trong Tinh Nguyên bò ra.
Cả người nó lắc lắc trên không trung, cuối cùng bay xuống vai Bộ Phương, tìm một vị trí thoải mái, bắt đầu ngủ ngon.
Bộ Phương cầm Tinh Nguyên lên, thấy hơi nặng.
Hắn lắc lắc, bên trong có tiếng sóng nước.
Hiển nhiên Tiểu Da cũng không ăn được nhiều, kém xa so với Tiểu Hắc.
Sức ăn của con chó kia vô cùng đáng sợ.
Bộ Phương híp mắt, nhếch khóe miệng, lấy một chén sứ từ trong túi không gian hệ thống ra.
Hắn đổ toàn bộ nước trong Tinh Nguyên ra ngoài.
Chất lỏng màu đen từ trong Tinh Nguyên chảy ra, còn sóng sánh ánh sáng bảy màu, năng lượng nồng nặc.
Róc rách.
Vừa đủ rót đầy một chén sứ Thanh Hoa.
Mùi thơm nồng nặc mê hoặc lòng người, Bộ Phương nhịn không được đưa lên gần mũi ngửi.
-