Nam Cung Vô Khuyết rời đi, hiện giờ hắn đã trở thành gia chủ của gia tộc Nam Cung, chuyện cần hắn giải quyết có rất nhiều.
Hắn có thể tới quán ăn Vân Lam, cũng chỉ sợ Nam Cung Uyển không cẩn thận trêu chọc U Minh Nữ.
Hiện giờ hết thảy đều phát triển theo phương hướng tốt, hắn tự nhiên phải nhanh chóng rời đi.
Bộ Phương cũng không tiễn hắn, hắn ngồi tại vị trí của mình, lâm vào trầm tư.
Dựa theo lời nói của Nam Cung Vô Khuyết, muốn phổ biến thanh danh của quán ăn Vân Lam, chỉ dựa vào gia tộc Nam Cung là không đủ.
Vậy Diệu Thủ Hồi Xuân Đại Điển kia nhất định phải tham gia.
Nhưng nên tham gia thế nào? Phải báo danh sao?
Hồi thần, Bộ Phương nhìn Nam Cung Uyển ăn đến quên cả trời đất bên cạnh, hỏi:
- Nếu ta muốn tham gia Diệu Thủ Hồi Xuân Đại Điển, ta có phải cần báo danh không? Địa điểm báo danh ở đâu?
Nam Cung Uyển đặt xuống vò sứ, trên mặt hơi hồng nhuận do hơi nóng từ Phật Nhảy Tường, mặt cười càng thêm kiều diễm, ướt át, tản ra khí chất mê người.
- Bộ lão bản, ngươi thật phải tham dự Diệu Thủ Hồi Xuân Đại Điển kia sao?
Kỳ thật Nam Cung Uyển vẫn cảm thấy phần thắng Bộ Phương tham gia đại điển này thật không quá lớn.
Dù sao Bộ lão bản chỉ là đầu bếp, không phải luyện đan sư, đối mặt linh đan phẩm chất cao của không ít luyện đan sư cao vân, hắn làm sao so đấu?
- Đúng vậy, ta muốn quảng bá danh tiếng của tiểu điếm.
Bộ Phương không do dự nói.
Hắn là nghiêm túc.
Nam Cung Uyển nhìn bộ dáng quyết tuyệt của Bộ Phương, chỉ biết muốn Bộ Phương bỏ qua ý niệm này là không thực tế.
Cho nên, nàng chỉ do dự trong chốc lát, lập tức nở nụ cười quyến rũ.
- Nếu Bộ lão bản muốn tham gia đại điển, vậy không phải lấy thân phận luyện đan sư tham gia mà là lấy thân phận kỳ nhân dị sĩ tham gia.
Ở Thiên Lam Thành, điểm báo danh của kỳ nhân dị sĩ ở thành nam.
Nếu Bộ lão bản muốn đi, sáng mai ta dẫn ngươi đi.
Nam Cung Uyển cười nói, bên trong mắt đẹp nhìn Bộ Phương, cười như không cười.
Phải đi thành nam báo danh sao? Thiên Lam Thành còn đặc biệt thiết lập điểm báo danh… Bộ Phương không biết điểm báo danh ở đâu, tự nhiên cũng không cự tuyệt yêu cầu này của Nam Cung Uyển, cho nên đành gật đầu.
- Đi, sáng mai cùng nhau đi.
Nghe thấy đối phương đáp ứng, mắt đẹp của Nam Cung Uyển nhất thời sáng ngời.
Trong lồng ngực lấy ra một khối nguyên tinh phẩm chất cao, sau khi đưa cho Bộ Phương, tâm tình Nam Cung Uyển hơi vui sướng, rời khỏi quán ăn Vân Lam.
Sau khi Nam Cung Uyển rời đi, tiểu điếm rốt cục dừng buôn bán.
Bộ Phương đứng lên, đóng cửa thanh đồng lại.
Thu hồi vò sứ trên bàn, xoay người đi vào trong phòng bếp.
Con ngươi tối đen của Tiểu U nhìn chằm chằm Bộ Phương, thẳng đến khi hắn biến mất trong phòng bếp, mới xoay đầu trở về.
Tiểu Hắc ở bên cạnh ngủ thật