Trương sư huynh thét dài một tiếng, rốt cuộc luyện chế xong đan dược, một văn lộ mơ hồ lưu chuyển trên đan dược.
Thật hiển nhiên, hắn đã luyện chế xong linh đan nhất văn.
Tuy văn lộ này phi thường mơ hồ nhưng ít nhất cũng đã hoàn thành không tệ.
Vị luyện đan sư của Thiên Diệu Thành kia cũng hoàn thành, cả gương mặt vô cùng uể oải, đôi mắt biến thành màu đen, phản ứng của tinh lực tiêu hao quá độ.
Trọng tài trưởng rốt cục thả lỏng, hai viên linh đan, xem ra trận đấu loại này có ba người có thể đạt chuẩn.
Lúc này hắn không kiểm tra món ăn của Bộ Phương trước, mà đi đến trước mặt Trương sư huynh và luyện đan sư Thiên Diệu Thành.
Hắn phỉa kiểm tra đan dược hai người này trước, tránh đêm dài lắm mộng.
Kết quả cuối cùng không khiến hắn thất vọng.
Tuy bởi vì giai đoạn ngưng đan cuối cùng vẫn bị mùi hương từ món ăn của Bộ Phương ảnh hưởng, thiếu chút nữa nổ lò.
Nhưng bọn họ chung quy vẫn là luyện đan sư thiên tài, vãn hồi hết thảy, khiến đan dược thành hình.
Dù sao hiệu quả của linh đan nhất văn tự nhiên không cần phải nói.
Cho nên hai người thật thăng cấp.
Lúc này, trọng tài trưởng mới thở phào nhẹ nhõm, ánh mắt nhìn về phía Bộ Phương, hoặc là nói thức ăn trên bàn.
Con cua được nấu đỏ lên, vỏ cua tách ra, phần sốt thơm lừng, nóng hổi, nhìn qua thập phần mê người.
Thịt cua trắng nõn và vỏ cua da cam khác biệt rõ ràng, tản ra mùi đậm đà.
Thật mê người…
Trọng tài trưởng không thể không thừa nhận, cảnh tượng này rất hấp dẫn.
Hơn nữa mùi hương kia… hắn cũng khó khống chế bản thân.
Đi tới trước mặt Bộ Phương, trọng tài trưởng liếc mắt nhìn đối phương thật sâu.
- Đây mà món ăn trận này của ngươi? Tên là gì?
- Cua lớn biển sâu hấp.
Bộ Phương lạnh nhạt trả lời.
Hấp cua?
Trọng tài trưởng hít sâu một hơi, mùi thơm của cua xông vào xoang mũi của hắn, khiến hắn không nhịn được nuốt nước miếng.
Thật con mẹ nó thơm… chỉ hấp thôi sao lại thơm như vậy?
Giống như cảm nhận được thất lễ của mình, trọng tài trưởng ho nhẹ một tiếng, sau đó lấy ra một tấm ngọc phù màu vàng.
Thúc giục ngọc phù kia, nhất thời trận pháp bao phủ, bao lên cua lớn biển sâu hấp.
Ầm…
Một trận dao động rất nhỏ khuếch tán, trận pháp kia nhất thời sáng lên quang mang, sau đó hào quang lưu chuyển, càng ngày càng mãnh liệt!
- Quả nhiên… linh khí trong món ăn này thật quá nồng đậm, thậm chí vượt qua cả đan dược cửu phẩm! Quả thật không thể tin nổi!
Nhìn phản ứng của trận pháp này, đôi mắt trọng tài trưởng cũng co rụt lại.
Trọng tài lúc trước thì ra đều nói sự thật! Đầu bếp này không phải đầu bếp bình thường, tay nghề này quả thật giống như quỷ thần!
Đôi mắt Trương sư huynh và luyện đan sư của Thiên Diệu Thành cũng co rút lại, không thể tin nổi hít khí lạnh.
Linh khí của món ăn này vậy mà không thua linh đan nhất văn bọn họ luyện chế… đây là trò đùa gì vậy?
- Ngươi có thể nếm thử… hiệu quả phải thử mới biết được.
Bộ Phương nhìn thấy trọng tài trưởng trợn mắt há hốc mồm, mặt không chút phản ứng nói.
Trọng tài trưởng kia mới khôi phục lại tinh thần, liếc mắt nhìn Bộ Phương, lấy đôi đũa ra, tay cầm đũa cũng run lên.
Bao nhiêu năm rồi không nếm thử món ăn loại này…
Từ khi Ích Cốc Đan xuất hiện, hắn chưa từng chạm qua món ăn, thật không ngờ hiện giờ có thể ăn món ăn