Đêm đó, Dương Mỹ Cát không rời khỏi nhà Nam Cung...
Sáng sớm hôm sau.
Bộ Phương mệt mỏi mở mắt, ngáp một cái, ánh mắt có chút chưa tỉnh táo bò khỏi giường, hắn đi tới chỗ cửa sổ, hít thở không khí mới mẻ, cả người cũng phấn chấn thêm vài phần.
Hôm nay là một ngày đẹp trời.
Bộ Phương đi xuống lầu, đi tới phòng bếp, hắn theo thói quen luyện tập kỹ thuật dùng dao và chạm trổ, Bộ Phương vẫn đang luyện tập Bá Vương Thập Tam Đao, nhưng đối với Bá Vương khí, hắn vẫn không thể nắm giữ hoàn mỹ.
Kỹ thuật dùng dao là căn bản của một đầu bếp, đây cũng là nguyên nhân tại sao mỗi ngày Bộ Phương đều tranh thủ thời gian luyện tập, kỹ thuật dùng dao tốt hết sức quan trọng với đầu bếp.
Một phần sườn xào chua ngọt , một phần cơm Long Huyết, Bộ Phương rất nhanh nấu xong hai món ăn, bưng món ăn thơm nức ra khỏi phòng bếp.
Sau khi Tiểu Hắc và Tiểu U ăn điểm tâm, con chó lười nhác vẫn lựa chọn gục dưới tàng cây Ngộ Đạo, ngủ say.
Còn Tiểu U lôi một cái ghế, ngồi dưới tàng cây Ngộ Đạo.
Mái tóc dài đen nhánh rủ xuống, rơi xuống cặp đùi trắng nõn, ánh mặt trời chiếu sáng, tô điểm lên khuôn mặt Tiểu U, khiến nàng càng trở nên xinh đẹp.
Sau khi Bộ Phương dọn dẹp xong mọi thứ, mới bắt đầu rời khỏi quán ăn.
Tiểu U ngây người, suy nghĩ một lát, cuối cùng lựa chọn đi theo.
Nàng biết Bộ Phương muốn làm gì, dù sao nàng từng ăn món ăn Bộ Phương nấu trên võ đài...
Nàng biết Bộ Phương lại đi nấu thức ăn ngon.
- Lần này ta thật sự sẽ không làm món ăn mới...!Ta chỉ đi đánh đấm giả bộ thôi.
Bộ Phương chân thành nói với Tiểu U.
Nhưng Tiểu U muốn đi theo, Bộ Phương cũng không có cách nào, cũng không nói gì, chỉ để nàng theo sau.
Lần này Bộ Phương không khiêng tấm biển đi dự thi, nhiệm vụ tạm thời đã kết thúc, Bộ Phương không cần mỗi lần dự thi đều gióng trống khua chiêng khiêng tấm biển đi quảng cáo.
Hắn thật ra là người rất bề bộn.
Tiểu U mặc chiếc váy màu đen đi theo phía sau hắn, đôi chân thon dài trắng nõn, nữ nhân này không thích mang giày, thân thể khẽ trôi, bàn chân pha lê sẽ đẩy thân hình của nàng tiến về phía trước.
Hai người chậm rãi bước đi, một lát sau đã tới gần quảng trường trung tâm của Thiên Lam Thành.
Mặc dù Bộ Phương đã nói mình có thể sẽ từ bỏ cuộc thi, nhưng khán giả đến đây quan sát vẫn nhiều vô số.
Hiện giờ danh khí của Bộ Phương đã không phải chuyện đùa, hắn không còn là một đầu bếp nhỏ vô danh lần đầu tiên tới Thiên Lam Thành trước kia, không còn là tiểu đầu bếp dựa vào đậu phụ thối để thu hút sự chú ý của mọi người.
Hắn hiện giờ là hắc mã mạnh nhất Diệu Thủ Hồi Xuân đại điển, hắc mã khiến vô số người kinh hãi.
Sự xuất hiện của hắn chính là kỳ tích, lấy thân phận đầu bếp, một đường tiến lên, đánh bại vô số thiên tài Luyện Đan Sư, bất kể là ma nữ An Sênh hay là kẻ điên Hùng Thực, đều là thiên tài Luyện Đan Sư rất nổi tiếng, ban đầu căn bản không có ai coi trọng Bộ Phương.
Nhưng đầu bếp thần kỳ này đã dùng loại tư thái sắc bén như dao, tiến vào Top 10 !
Không chỉ khán giả Thiên Lam Thành sợ ngây người, ngay cả những khán giả xem qua trận pháp truyền tin cũng sợ ngây người.
Bọn họ hoàn toàn bị đầu bếp này hù doạ.
Có người hi vọng có thiên tài Luyện Đan Sư đứng ra, đánh bại đầu bếp này, tìm lại khẩu khí cho các Luyện Đan Sư.
Nhưng có người lại rất lạc quan về hắc mã này.
Có người thích, có người ghét, là chuyện rất bình thường, chẳng qua...!Điều làm cho người ta kinh ngạc chính là thân phận của Bộ Phương, một đầu bếp.
Khi Bộ Phương mang theo Tiểu U bước chân vào quảng trường trung tâm, xung quanh hắn đột nhiên vang lên âm thanh sôi sục khiến Bộ Phương cũng có chút hoảng hốt.
Những khán giả ngồi trong khán phòng, vô cùng hưng phấn khiến Bộ Phương cũng