Chân khí đột nhiên sôi trào, khiến cả người Bộ Phương đều có vẻ kinh ngạc và ngờ vực.
Hắn hé mở hai mắt, cảm thụ chân khí giống như nước sôi đang sôi trào trong cơ thể.
Thuyền lớn sóng lớn, trong đan điền, lốc xoáy do chân khí hóa thành quay tròn nhanh, càng quay tròn, tốc độ càng nhanh.
Mà bên trong trung tâm lốc xoáy cũng ngưng kết ra từng khối tinh thạch màu trắng.
Vù vù…
Một luồng dao động huyền ảo nhất thời khuếch tán ra, tràn ngập toàn thân Bộ Phương.
Bộ Phương cảm thấy lỗ chân lông của bản thân giống như ngay lập tức mở ra, tham lam hấp thu năng lượng mênh mông trong thiên địa quanh mình.
- Chúc mừng kí chủ hoàn thành doanh số quy định, hiện tại bắt đầu thăng cấp.
Thanh âm nghiêm nghị của hệ thống vang vọng trong đầu Bộ Phương, Bộ Phương hơi ngẩn ngơ, nheo mắt lại.
Quả nhiên là thăng cấp mà.
Bộ Phương cảm thán trong lòng.
Tiểu điếm Phương Phương ở Thanh Phong Đế Quốc đang buôn bán, mà quán ăn Thiên Lam Thành này cũng đang buôn bán, dựa vào doanh thu của hai quán ăn mới rốt cục đạt đến doanh số theo quy định.
Thời gian đã trôi qua hơn hai tháng, hơn hai tháng mới đạt được thăng cấp.
Thời gian này không dài nhưng đối với Bộ Phương cũng không hẳn là ngắn.
- Phía trên Chí Tôn là Thần Cảnh… ta lúc này đột phá, hẳn sẽ đột phá đến Thần Cảnh nhỉ?
Bộ Phương vuốt cằm, trầm tư thầm thì.
Cẩu gia đang đối mặt với dĩa Túy Bài Cốt thịt rồng, giống như cảm ứng được cái gì, ngẩn đầu ý vị thâm trường liếc mắt nhìn Bộ Phương.
Ngay sau đó nó lại tiếp tục vùi đầu chó vào trong dĩa sứ, bắt đầu ăn từng ngụm to, thịt béo cả người cũng run lên loạn xạ.
Cạch cạch cạch.
Tiểu Bát ăn thật sung sướng, thời điểm mới bắt đầu ăn, nó còn không dám ăn, nhưng thật sự nhịn không được mùi hương thoang thoảng từ trong cơm Long Huyết, nó liền nếm thử một chút.
Nhưng chỉ vừa gõ mỏ xuống lập tức không thể vãn hồi, căn bản không thể ngừng được.
Con mắt nhỏ của Tiểu Bát nhất thời trừng lớn, gõ xuống không ngừng.
Nó chưa bao giờ nghĩ rằng, thì ra làm gà cũng có thể hạnh phúc như vậy.
Cơm mỹ vị như vậy, còn ngon hơn một ít linh cốc thảo dược khô khốc trong Đan Tháp kia!
Tiểu U ăn cơm Long Huyết, thần sắc trên mặt xinh đẹp hơn nhiều.
Được bổ sung tinh khí đầy đủ, trạng thái nàng tốt lên không ít.
Nàng cầm lên dĩa sứ, không ngừng liế.m láp, liếm sạch sẽ toàn bộ cơm phía trên.
Thời điểm tinh khí tiêu hao sạch sẽ, ăn vào cơm Long Huyết này, hương vị sẽ đặc biệt ngon hơn.
Tiểu U đặt dĩa cơm xuống, chu môi lên, tỏ vẻ tâm tình thật vui vẻ, thật sự lại muốn ăn thêm một dĩa nữa.
Bỗng nhiên…
Ánh mắt Tiểu U chuyển lên người Tiểu Bát cách đó không xa, ánh mắt của nàng nhất thời sáng lên.
Bởi vì nàng phát hiện Tiểu Bát đang tập trung gõ lên từng hạt… cơm Long Huyết!
Cơm Long Huyết… cơm… cơm… Long Huyết!
Tiểu Bát híp con ngươi nhỏ bé, thỏa mãn gõ mỏ vào dĩa cơm.
Gõ một hạt lại một hạt, kê sinh là hạnh phúc như thế.
Hửm?
Tiểu Bát bỗng nhiên cứng đờ cả người, bỗng nhiên cảm thấy thân thể của mình bất ngờ nhẹ nhàng bay bổng, nó phát hiện bản thân cách dĩa cơm Long Huyết này càng lúc càng xa, căn bản gõ không đến.
Xảy ra chuyện gì rồi?
Tiểu Bát gian nan run rẩy thân mình, cơm của nó mà!
Tiểu U cầm lên Tiểu Bát, bĩu môi, học bộ dáng của Bộ Phương, xo.a nắn đầu của Tiểu Bát một phen, sau đó cầm lên phần cơm Long Huyết kia của Tiểu Bát.
Nàng thật cẩn thận nhặt từng hạt cơm, đưa cho Tiểu Bát.
Tiểu Bát sửng sốt, vui sướng gõ một hạt cơm.
Khóe mắt Tiểu U hơi cong lên, lại xo.a nắn đầu của Tiểu Bát một phen.
Lần nữa cầm lên một hạt cơm Long Huyết đưa cho Tiểu Bát.
Tiểu Bát lại vui vẻ gõ xuống…
Hửm… nữ nhân này đang đút con gà ăn sao? Thật có lòng nhân ái! Người đẹp còn có lòng nhân ái, tốt hơn đầu bếp chỉ biết xoa đầu gà kia