Ai cũng thật không ngờ, người lúc trước hoàn toàn không được xem trong lại trở thành đối thủ vĩ đại bước vào tổng chung kết.
Càng thật không ngờ, đầu bếp hắc mã này lại chạm mặt Mộ Bạch trong trận tổng chung kết.
Thân phận của Bộ Phương hiện giờ đã không phải là bí mật với người Đan Phủ.
Thanh danh của quán ăn Vân Lam cũng truyền khắp cả Đan Phủ.
Mỗi người đều biết Thiên Lam Thành có quán ăn Vân Lam.
Lão bản trong quán ăn là hắc mã của Diệu Thủ Hồi Xuân Đại Điển, người bán hàng còn là nữ nhân mạnh mẽ có thể giết cường giả Tu La Cổ Thành.
A, trong quán ăn còn có một con chó, làm Hàn thống lĩnh Đan Phủ đến rắm cũng không dám phóng.
Tổ hợp kỳ lạ này truyền khắp Đan Phủ trong thời gian ngắn ngủi.
Cho nên, va chạm giữa Bộ Phương và Mộ Bạch, cũng hấp dẫn ánh mắt của người cả Đan Phủ.
Về phần người cạnh tranh thứ ba, đã không được mọi người quá chú ý.
Nghe nói là một luyện đan sư nào đó của Thiên Diệu Thành.
Trong mắt mọi người, luyện đan sư này là giẫm phải vận cứt chó mới tiến vào tổng chung kết.
Phía trên hai vầng trăng sáng, quang huy màu bạc tỏa ra, bao trùm cả trung tâm quảng trường, khiến quảng trường tràn ngập ý thanh lãnh.
Trên khán phòng, đã có người tìm xong vị trí, những người này đều là đến trước để chuẩn bị xem trận đấu.
Tổng chung kết tuyệt đối rất nối tiếng, chiếm vị trí sớm một chút, có thể giảm thời gian xếp hàng.
Rất nhiều người gấp gáp muốn xem trận chiến đấu cuối cùng.
……
- Buôn bán hôm nay chấm dứt, mời các vị trở về.
Ngày mai tại hạ phải tham gia tổng chung kết, ngày mai tạm dừng buôn bán.
Bộ Phương mặc Tước Vũ Bào trắng đỏ xen kẽ, ánh mắt nhìn đám người xếp hàng, nói nhàn nhạt.
Tuy các thực khách cảm thấy hơi đáng tiếc nhưng cũng không quá mức rối rắm, bởi vì câu nói của Bộ Phương, hắn ngày mai sẽ phải tham gia trận tổng chung kết Diệu Thủ Hồi Xuân Đại Điển.
Trận đấu ngày mai các thực khách cũng biết, bọn họ khẳng định sẽ không bỏ qua trận đấu phấn khích kia.
- Vậy Bộ lão bản hãy nghỉ ngơi cho tốt! Ngày mai phát huy rực rỡ! Tranh thủ xử lý Mộ Bạch kia.
- Bộ lão bản, ngày mai nhất định phải phát huy thật tốt, làm vẻ vang Thiên Lam Thành chúng ta!
- Chúng ta xem trọng Bộ lão bản! Cố lên!
……
Các thực khách lần lượt rời đi, người nào rời đi cũng tỏ ra ủng hộ Bộ Phương, khiến biểu tình của Bộ Phương nhu hòa hơn nhiều.
Đợi tất cả thực khách rời đi, Bộ Phương đóng cửa thanh đồng, vỗ ngực, nhẹ nhàng thở ra một hơi.
Tước Vũ Bào thật thoải mái, khiến Bộ Phương không cảm thấy quá mệt mỏi nhưng cũng ngăn không được mệt mỏi trên tinh thần.
Liên tục buôn bán một ngày, Bộ Phương cũng cảm thấy mệt mỏi.
Vì có thể nhanh chóng tăng lên thực lực, thời gian buôn bán của Bộ Phương kéo dài thêm hai canh giờ.
Trên cơ bản, Bộ Phương mỗi ngày đều nấu ăn trong phòng bếp.
Kéo một cái ghế ngồi xuống, Bộ Phương thở ra một hơi, thoải mái nằm xuống.
Tiểu U cũng không chút biểu cảm ngồi bên cạnh Bộ Phương, đôi mắt trông mong nhìn hắn.
Tiểu Hắc ở xa xa cũng vươn đầu, chăm chú nhìn hắn.
Bộ Phương nhất thời xoa tóc mình, khóe miệng giật giật, biết hai tên tham ăn này