Hắn nhìn tiểu tháp màu đen bay bổng trên cổ Bộ Phương, hô hấp dần nặng nề.
Tu La Thánh Nữ ngờ vực liếc nhìn La Lập một cái:
- Ngươi đang làm cái gì?
Khóe miệng La Lập nhếch lên, chỉ Bộ Phương ở xa xa, nói:
- Thừa dịp này, chúng ta lập tức cướp Tu La Tháp về… được không?
Tu La Thánh Nữ nghe xong lời này, nhất thời trợn trắng mắt.
- Ngươi choáng váng đầu óc rồi sao… Bộ Phương hiện tại đang chiến đấu với tôn giả Đao Bá! Hắn cần Tu La Tháp, hơn nữa, ngươi ta cướp được Tu La Tháp… cũng không còn mệnh mang ra ngoài.
- Chúng ta một khi cướp được Tu La Tháp, đồng thời thúc giục kiếm khí Tu La Hoàng… mở ra một lỗ hổng trong Hồn Hải này, không phải có thể đào tẩu sao.
- Ngươi tự tin kiếm khí Tu La Hoàng có thể xe rách hồn hải kia? Lỡ xé không được thì sao?
Tu La Thánh Nữ hỏi lại.
Đôi mắt La Lập âm trầm:
- Không có lỡ như… ngươi thật cảm thấy đầu bếp này có thể đả bại tôn giả Đao Bá sao? Kết cục cuối cùng của hắn cũng tránh không khỏi tử vong.
Thừa dịp hắn đang giằng co cùng tôn giả Đao Bá, chúng nhanh nhân cơ hội đào thoát, lúc này không trốn… chẳng lẽ ở lại chờ chết?
Tu La Thánh Nữ ngẩn ra, nàng bỗng nhiên trầm mặc không nói, bởi nàng cảm thấy La Lập nói rất có đạo lý.
Nhưng… Tu La Thánh Nữ còn muốn nói cái gì, La Lập đã động thân rồi.
Trong ánh mắt kinh ngạc của mọi người, thân hình La Lập vậy mà hóa thành mũi tên, bay nhanh đến chỗ Bộ Phương.
Hắn muốn cái gì?
Không ít người đều ngờ vực không thôi.
Nhưng rất nhanh có người phản ứng, âm thầm mắng một tiếng đê tiện, lúc này mà còn ra tay đánh lén!
Người của Tu La Cổ Thành này thật không biết xấu hổ đến cực hạn rồi!
La Lập thì thôi đi, trên mặt hiện lên vẻ điên cuồng và tham lam.
Hắn nhìn chằm chằm tiêu tháp bồng bềnh trên cổ Bộ Phương, tròng mắt trừng tròn xoe, trong mắt đầy tơ máu.
Tốc độ của hắn càng lúc càng nhanh, năm sợi gông xiềng Chí Tôn sau lưng lay động.
Kiếm khí huyết sắc tràn ngập trên người hắn, oanh kích đến Bộ Phương đứng ở xa xa, tứ cố vô thân.
Tiểu Bì, Tiểu Bạch lúc này đang chống cự lại tôn giả Đao Bá kia, cho nên căn bản không thể thoát thân để bảo hộ Bộ Phương.
Đây cũng là cơ hội La Lập tìm được, Bộ Phương lúc này là thời điểm phòng ngự thiếu nhất.
La Lập vừa oanh kích, vừa cầm một tấm ngọc phù huyết sắc.
Lòng bàn tay hắn đều là mồ hôi, hắn biết, hắn chỉ có một lần cơ hội!
Rốt cục, Bộ Phương cũng phát hiện La Lập bay nhanh về phía hắn.
Bộ Phương hơi ngẩn ngơ, giống như không dự đoán được La Lập sẽ ra tay với hắn… Đợi hắn hồi phục lại tinh thần, La Lập đã vọt đến trước mặt hắn.
Thần tình La Lập dữ tợn, chân khí bùng lên, giơ bàn tay lên, toàn bộ bàn tay giống như đều hóa thành trường kiếm huyết sắc, trảm xuống cổ Bộ Phương.
Mục tiêu của hắn chính là vì Tu La Tháp kia!
- Lập