Điều này làm cho cả người dựng tóc gáy.
- Chuyện gì vậy? Sao cục sắt này cứng như thế?
Chu Thông hít vào một hơi, cả người lảo đảo lui về phía sau.
Một Khôi Lỗi trong quán ăn lại có thể cứng rắn đối đầu với Thần Thể cảnh đỉnh phong!
Chu Thông đè nén khiếp sợ trong lòng, tròng mắt cũng bén nhọn, trong tay chợt lóe, một con dao làm bếp màu đỏ rực lửa hiện ra.
Phía trên con dao làm bếp, ánh lửa đầy trời, phảng phất như có ngọn lửa bất diệt đang thiêu đốt, nhiệt độ nóng rực.
Ngón tay Chu Thông khẽ động, con dao làm bếp màu đỏ rực xoay tròn trong tay.
- Ngươi bước tới nữa, đừng trách ta không khách khí! Một quán ăn nhỏ lại dám càn rỡ như thế!
Chu Thông lạnh lùng nói.
Tròng mắt màu tím của Tiểu Bạch liếc hắn một cái, tiếp tục xuất thủ.
Tiểu U bình thản nhìn, mái tóc nhất thời phiêu đãng, quanh người nàng có một cổ ba động vô hình khuếch tán.
Thân hình phiêu đãng, lòng bàn chân trong suốt rời khỏi mặt đất, cả người phảng phất như lơ lửng trong hư không.
Kẻ gây sự Chu Thông khiến các thực khách trong quán ăn cũng khẽ ngây người.
Sau một khắc, tất cả mọi người xem náo nhiệt cũng không chê chuyện lớn, vừa ăn món ăn mỹ vị, vừa xem Chu Thông bị lột quần áo như thế nào.
Bọn họ đã sớm khó chịu khi nhìn Chu Thông xấc láo rồi.
Minh Vương dựa người vào ghế, nhìn con dao làm bếp màu đỏ trong tay Chu Thông, ánh mắt khẽ nheo lại:
- Người này thật sự là một đầu bếp.
Chu Thông nắm con dao làm bếp, khẽ thở ra một hơi.
Bây giờ là lúc bày ra kỹ thuật chân chính!
Để bọn họ nhìn thấy thực lực của cường giả trong Thao Thiết Cốc!
Một đám người ngu muội!
Con dao làm bếp lại chuyển, ánh lửa ngất trời, vô cùng huyễn khốc.
Trong phòng bếp, tiếng bước chân đều đặn vang lên, hấp dẫn ánh mắt của mọi người.
Ánh mắt của mọi người xoay qua chỗ khác, nhìn thấy một thân ảnh gầy gò từ đó đi ra.
Sắc mặt Bộ Phương không chút thay đổi, bình thản nhìn Chu Thông đùa bỡn hoa đao trong quán ăn, nhìn con dao làm bếp trong tay Chu Thông, lông mày khẽ nhướng lên.
Sau một khắc, trong tay hắn khói nhẹ lượn lờ, một con dao làm bếp màu đen xuất hiện trong tay.
Nhìn con dao làm bếp màu đen, Chu Thông chợt thấy buồn cười.
Chẳng qua khi hắn vừa chuẩn bị cười, sau một khắc, con dao làm bếp trở nên kim quang sáng chói, vô cùng chói mắt.
Phảng phất như có một tiếng rồng ngâm vang dội, Chu Thông cảm giác linh tính trong con dao làm bếp của mình cũng run rẩy một trận!
Ngọn lửa lưu chuyển trên con dao làm bếp rực lửa cũng ảm đạm đi mấy phần, tựa hồ có dấu hiệu muốn dập tắt.
Cái quỷ gì vậy?
Trong tay đầu bếp kia đang cầm con dao làm bếp gì vậy?
Trái tim Chu Thông co rụt, vô cùng kinh hãi, trong mắt lại càng toát ra vẻ khiếp sợ.
Bộ Phương khiêng Long Cốt Thái Đao, bình thản nhìn Chu Thông.
- Đừng lãng phí thời gian, lột sạch ném ra ngoài, đừng để ảnh hưởng tới việc buôn bán của quán ăn.
Bộ Phương nói.
Tròng mắt Tiểu Bạch chợt lóe, thân hình đột nhiên gia tốc, tràn đầy cảm giác bị áp bách xuất hiện bên người Chu Thông.
Mũi chân Tiểu U điểm một cái, như dịch chuyển tức thời, xuất hiện trước mặt Chu Thông.
Minh Vương khẽ nhếch mép, có chút hăng hái nhìn Chu Thông bị một đạo lưu quang màu đen quấn quanh.
Chu Thông cảm giác mình phảng phất như bị toàn bộ thế giới vứt bỏ.
Khôi Lỗi kia, nữ nhân xinh đẹp kỳ lạ kia mang đến áp lực cho hắn, khiến cho cả người hắn cũng run động, làm sao lúc trước hắn lại không phát hiện hai người này khủng bố như vậy?
Hắn xoay người muốn chạy trốn.
Nhưng hắn cũng hoảng sợ phát hiện, thân thể giống như bị gông xiềng