Trong Tu La đại quân, một tiếng trống trận dồn dập vang lên, mấy vị nữ tử mặc quân trang, cầm đầu là Tu La Thánh Nữ sắc mặt ngưng trọng, tay nàng cầm dùi trống, thân hình xinh đẹp vũ động, dùi trống trong tay đập liên hồi.
Tiếng trống trận gõ vang, tiếng thùng thùng như lôi đình rơi xuống, khiến trái tim nổi lên rung động kịch liệt.
Mỗi một tiếng trống đều phảng phất như có ma lực, khiến cho khí huyết trong cơ thể cũng sôi trào.
Các cường giả Tu La đại quân nghe thấy tiếng trống này, khí tức cũng không ngừng kéo lên.
Một tiếng rống Tu La, khí thế chấn cửu tiêu!
Giờ phút này Tu La đại quân phảng phất như một thanh thần kiếm vô cùng sắc bén, muốn chém phá hết thảy, không có gì không phá!
Cho dù là cường giả đến từ Tiềm Long Vương Đình, nhìn thấy một màn này, tròng mắt cũng có chút ngưng trọng.
- Không hổ là Tu La đại quân, Tu La Hoàng mặc dù cuồng vọng, nhưng bản lãnh điều binh khiển tướng thật sự rất mạnh, không hổ là thế lực từng dám khiêu chiến với Tiềm Long Vương Đình!
Tu La đại quân khí thế mãnh liệt, khiến các cường giả Thiên Đan Thành đối mặt đều kinh hãi.
Trên tường thành, các Luyện Đan Sư mặc luyện đan bào đứng trang nghiêm.
Bọn họ đều lộ vẻ hoảng sợ nhìn quân đội phía dưới giống như hổ sói, trong mắt bọn họ, phảng phất như thấy được một đạo hư ảnh huyết sắc cuồng bá, giống như Tu La, khiến bọn họ gần như tuyệt vọng!
Các Luyện Đan Sư mở cửa thành lao ra lại càng hoảng sợ, bởi vì bọn họ còn trực tiếp đối mặt với uy thế đáng sợ so với những cường giả đứng trên tường thành.
Bọn họ chỉ là Luyện Đan Sư, mặc dù tu vi cũng không yếu, nhưng so với Tu La đại quân lớn lên trong núi đao biển máu, làm gì là đối thủ.
Chỉ riêng khí thế của đối phương đã khiến hai chân bọn họ run rẩy, tựa hồ muốn té ngã trên mặt đất.
Phủ chủ Đan Phủ Lạc Đan Thanh mặc trường bào rộng rãi, đứng vững vàng trên đỉnh tường thành, cuồng phong thổi đến, hất áo bào không ngừng phiêu động, lông mi hắn khẽ run lên, sắc mặt lạnh lùng.
Hắn nhìn thẳng về phía đại quân hổ lang kinh khủng kia, ánh mắt phảng phất xuyên thấu hư không, nhìn thẳng xuống, rơi vào chỗ Tu La Hoàng đang chống kiếm, đứng trên chiến xa,.
Ánh mắt hai người va chạm trong hư không, phảng phất như có tiếng nổ vang dội.
- Phủ chủ Đan Phủ Lạc Đan Thanh? Nghe nói ngươi chính là cường giả Thần Hồn thành tựu tam tầng hồn thê, cho dù ở Tiềm Long Vương Đình, các hạ cũng có chút cường hãn, tại hạ mặc dù bất tài, nhưng thích nhất là khiêu chiến cường giả, hiện giờ tại hạ sẽ dùng Tu La Kiếm để đối đầu với các hạ! Chiến đi.
Tu La Hoàng cười nhạt nói.
Một cổ khí thế cuồng bá tựa hồ ập đến.
Ánh mắt Lạc Đan Thanh lạnh lùng, không buồn không vui
- Đan Phủ ta và Tu La cổ thành không thù không oán, ngươi cớ gì tấn công Đan phủ ta? Chỉ vì chuyện của tiểu đầu bếp kia? Ta và ngươi đều là người đứng đầu thế lực lớn, đừng lấy mấy lý do đó ra để đánh lừa, có phải Tiềm Long Vương Đình muốn diệt Đan phủ ta hay không?
- Không phải! Thật sự là vì chuyện của tiểu đầu bếp kia mà đến, dĩ nhiên! Diệt Đan phủ, chẳng qua là nhân tiện.
Tu La Hoàng nâng Tu La Kiếm, nhếch miệng, cười nhạt nói.
Lạc Đan Thanh không nói gì nữa, trên trán hắn sát khí từ từ hiện lên, khuôn mặt hiền lành lúc này cũng trở nên dữ tợn.
Đông đông đông!
Tiếng trống trận vang dội không ngừng.
Lạc Đan Thanh nghe tiếng trống trận, chắp tay ra sau lưng, từ trên tường thành, từng bước bước ra, lăng không mà đi, như giẫm trên đất bằng.
Mỗi một bước đi của hắn, khí