Tam trưởng lão mang theo ma nữ An Sênh và Giang Linh xuất hiện phía trước quán ăn.
Mặc dù hiện giờ quán ăn đã khiến cho mọi người phẫn nộ, rất nhiều người đều kêu gào muốn Bộ Phương cút ra khỏi Thiên Lam Thành.
Nhưng uy nghiêm của Tam trưởng lão vẫn tồn tại, hắn vừa xuất hiện, tất cả mọi người đều yên tĩnh, nhìn hắn, mong đợi hắn lên tiếng.
Bộ Phương cau mày đứng trước cửa quán ăn, hắn bình thản nhìn lão giả.
Ma nữ An Sênh ở phía sau lão giả kia, không ngừng nhướng mày, tựa hồ đang muốn truyền lại tin tức gì cho Bộ Phương.
Ánh mắt tam trưởng lão rơi xuống người Bộ Phương, lần đầu tiên hắn nhìn thấy vị tiểu đầu bếp bị Tu La Hoàng nhắc đến.
Mặc dù nói lần này Tu La đại quân tiến công Đan phủ, tiểu đầu bếp này chỉ là một cái cớ, nhưng có thể được làm cái cớ, dĩ nhiên cũng có chỗ không bình thường rồi.
Nghe nói ban đầu tiểu đầu bếp này đã giết chết không ít cao thủ trong Tu La cổ thành.
Vì vậy mới trở thành mục tiêu và cái cớ của Tu La Hoàng.
Nhưng lần này mục đích lớn nhất Tam trưởng lão đến đây không phải vì tiểu đầu bếp này.
Mà là vì Minh Vương anh tuấn bên cạnh tiểu đầu bếp kia, Giang Linh đã nói cho hắn, vị nam tử anh tuấn kia chính là vị cường giả đại nhân nàng phóng thích ra từ trong Thiên Khuyết bí cảnh, dựa theo chỉ thị của hắn.
Khi thấy Minh Vương, nội tâm Tam trưởng lão không khỏi kích động.
- Tất cả mọi người lui ra...!Tu La đại quân công thành không chỉ vì đầu bếp này, chuyện này không trách tiểu đầu bếp này, mọi người phải lý tính.
Tam trưởng lão hít sâu một hơi, sau đó xoay người nhìn về phía mọi người, nói với đám người đang phẫn nộ.
Ở Đan phủ, mấy vị trưởng lão có uy vọng rất cao, mặc dù không bằng Phủ chủ, nhưng mọi người vẫn nghe theo.
Nếu Tam trưởng lão đã mở miệng, rất nhiều người lập tức thối lui.
Cho dù không cam lòng, cũng thối lui ra khỏi phạm vi quán ăn, đứng từ xa nhìn quán ăn.
Bộ Phương thấy đám người thối lui, có chút bất ngờ nhìn lão giả, không nói gì, xoay người trở lại trong quán ăn.
Còn Tam trưởng lão mang theo ma nữ An Sênh và Giang Linh bước chân vào bên trong quán ăn.
Tam trưởng lão tiến vào quán ăn, sắc mặt bình thản đánh giá xung quanh, phát hiện hoàn cảnh quán ăn này khá tốt, trong miệng khen ngợi mấy câu, sau đó nhìn về phía Minh Vương, trên mặt không khỏi hiện ra vẻ kích động.
- Đại nhân...!Ngươi còn nhớ ta không?
Tam trưởng lão vừa nhìn thấy Minh Vương, vẻ hưng phấn trong mắt càng thêm nồng đậm, trên khuôn mặt tràn đầy khe rãnh, nếp nhăn cũng khẽ nhảy lên.
Minh Vương ngây người, lão đầu này là ai, hắn làm sao nhớ được?
Nhưng sau khi cẩn thận quan sát, Minh Vương cũng hít vào một hơi.
- Ngươi chính là đứa nhỏ Bổn vương gặp khi du ngoạn Tiềm Long Đại Lục ngày trước sao? Sao lại xấu như vậy?
Minh Vương ngạc nhiên.
Tam trưởng lão nhìn thấy Minh Vương nhận ra mình, trong lòng kích động không thôi.
Thì ra giữa Tam trưởng lão và Minh Vương còn có một đoạn gút mắt khó có thể nói rõ.
Khi Tam trưởng lão đang cung kính tâm tình với Minh Vương, ma nữ An Sênh làm khách quen của quán, rất thuần thục gọi món ăn cho ba người.
Bộ Phương cũng không quấy rầy Tam trưởng lão và Tiểu Cáp nói