Tiểu U đứng phía sau Bộ Phương nghe nói tới thi quỷ, cả người run rẩy nói:
- Bọn họ từ trong truyền tống trận ra ngoài, mang theo Minh Vương rời đi rồi.
- Sao? Mang theo hài tử nghịch ngợm đó trở về? Vậy tại sao không đem U Minh Nữ ngươi đi theo? Dựa theo tính tình của đám hôi hám đó, nhất định sẽ đem ngươi mang đi.
Cẩu Gia xoắn đuôi nghi ngờ.
Tiểu U sửng sốt, nàng cũng không rõ ràng lắm, có lẽ vì thanh cay sao.
Tựa hồ Minh Vương đã dùng mấy thanh cay hối lộ mấy vị thi quỷ, cho nên thi quỷ mới không đem Tiểu U đi! Ra hiệu cuối cùng của Minh Vương, có chút ý tứ sâu xa.
Cẩu Gia nhìn vẻ mặt ngơ ngác của Tiểu U, kinh ngạc nhíu mày.
Có lẽ tên nghịch ngợm Minh Vương đó đã sử dụng chút thủ đoạn.
- Thi quỷ rất mạnh sao?
Bộ Phương cau mày, hỏi.
Minh Khư thi quỷ, nghe tựa hồ cũng rất dọa người.
Lợi hại?
Cẩu Gia đảo mắt, liếc nhìn Bộ Phương.
- Một móng vuốt của bổn Cẩu Gia đập một cái, ngươi cảm giác lợi hại không?
Cẩu Gia thản nhiên nói.
Được rồi, nghe giọng điệu này của Cẩu Gia, thi quỷ Minh Khư có lẽ là thứ bỏ đi.
Tu La Hoàng đứng trên vòm trời, khí tức trên người đang không ngừng phập phồng, hắn cảm giác mình tựa hồ bị bỏ quên.
Con chó kia, từ khi xuất hiện đến hiện tại, đều không nhìn hắn một cái, đây là xem thường hắn sao?
Khí tức của hắn đã mạnh mẽ như thế, đứng trên không trung, giống như ngôi sao lấp lánh!
- Con chó này! quả nhiên càn rỡ! Không hổ là sinh linh Minh Khư!
Khóe miệng Tu La Hoàng nhếch lên, lộ ra nụ cười lạnh lẽo, hắn đè nén khí tức, trên đỉnh đầu hồn thê huyết sắc hiện ra, phóng ra ánh sáng.
Tu La đại quân ở phía dưới nhìn thấy màn này, cũng lộ ra vẻ cuồng nhiệt.
Rối rít huy động vũ khí, phát ra tiếng gầm, khí thế đang không ngừng tăng lên.
Hống hống hống!
Sắc mặt các cường giả Thiên Lam Thành lúc này cũng trở nên trắng bệch, giờ khắc này khí thế của Tu La đại quân còn hùng hổ hơn đợt đầu tiên.
Trong tay Tu La Hoàng phát tiết năng lượng, Thí Thần Cung phát ra ánh sáng, ba động đáng sợ bắn ra.
Da thịt trên tay như giăng đầy cầu long, chợt giương cung, nhất thời có tiếng nổ vang điếc tai.
Trên trường cung, mũi tên ánh sáng lơ lửng.
Đầu mũi tên nhắm ngay Cẩu Gia đang đứng trước người Bộ Phương trên Thiên Lam Thành, Tu La Hoàng nhếch miệng mỉm cười, trong nụ cười mang theo vẻ xấu xa.
Tựa hồ nghe thấy thanh âm của Tu La Hoàng, hoặc là