Cũng không thể để con con chó đen có thể chạy đến trước quán ăn, dùng một tát đánh vỡ quán ăn?
Thân là chó văn minh, mọi người vẫn nên nói về văn minh.
Ngày mai, chính là thời điểm khai trương của Thiết Tiên Lâu!
Chu Thông đã chuẩn bị không ít món ăn, hắn phảng phất đã thấy được hình ảnh trong mười dặm gần đây, ngày mai đều bị Thiết Tiên Lâu hắn thu hút!
- Cẩn thận một chút, tên ngu xuẩn này! Để cái ghế ở vị trí này...
...
Vào buổi sáng sớm, ánh mặt trời như xé rách màn đêm yên tĩnh, phóng tia sáng xuống.
Rơi xuống trước giường Bộ Phương.
Bộ Phương nheo mắt, chậm rãi mở mắt ra, vuốt vuốt mái tóc của mình, sau đó ngồi trên giường vươn vai.
Hôm qua có chút mỏi mệt, nhưng cảm giác đã ngủ khá thoải mái.
Ngáp một cái, Bộ Phương buộc tóc bằng dây nhung, bước ra khỏi giường, sau khi vào trong phòng tắm tắm rửa, khoác áo choàng lông chim, đi xuống lầu.
Khi xuống lầu đã thấy Dương Mỹ Cát ngồi trong quán ăn, vẻ mặt kích động.
- Bộ lão bản! Buổi sáng tốt lành!
Dương Mỹ Cát vừa nhìn thấy Bộ Phương, ánh mắt nhất thời sáng lên, hưng phấn vô cùng!
Thân thể cao lớn đứng dậy, uy vũ sinh gió.
Tiểu U và Cẩu Gia đã sớm gục trên bàn cơm, một người một chó chỉnh tề quay đầu nhìn về Bộ Phương, trong đôi mắt tràn đầy vẻ mong được.
Đã đến lúc ăn cơm mỗi ngày!
Bộ Phương nhìn một người một chó, khóe miệng nhất thời không khỏi giật giật.
Hắn vẫy vẫy tay về phía Dương Mỹ Cát.
Dương Mỹ Cát vội vàng đi tới hướng Bộ Phương.
- Hệ Thống, thiên phú nấu nướng của Dương Mỹ Cát như thế nào?
Trong lòng Bộ Phương không khỏi lo lắng.
- Dương Mỹ Cát, thiên phú nấu nướng phù hợp, có thể tiến hành bồi dưỡng học đồ nấu nướng.
Thanh âm nghiêm túc của Hệ Thống vang lên, quanh quẩn bên tai Bộ Phương.
Ánh mắt Bộ Phương khẽ phát sáng, nhếch miệng, trong lòng có chút vui mừng.
Thiên phú của Dương Mỹ Cát thật sự thích hợp!
Nếu như vậy cũng bớt đi x không ít công phu của a!
- Nào, theo ta vào trong phòng bếp.
Bộ Phương tiếp tục ngoắc tay, nói với Dương Mỹ Cát.
- Ta...!Ta tiến vào phòng bếp sao?
Khuôn mặt Dương Mỹ Cát tràn đầy khó tin, cấm địa phòng bếp đó...!Nàng có thể đi vào?
Thật thần kỳ!
Nàng vẫn còn nhớ rõ ánh mắt đáng sợ của cục sắt Khôi Lỗi trong phòng bếp, ánh mắt sắc bén mà vạm vỡ, làm cho trái tim nhỏ bé của nàng có chút sợ hãi.
Đi theo phía sau Bộ Phương, đi vào trong phòng bếp.
Vừa tiến vào phòng bếp, Dương Mỹ Cát hoàn toàn ngây dại.
Nàng thật sự sợ ngây người, bởi vì nàng phát hiện, phòng bếp trước mặt này...!hoàn toàn không giống với phòng bếp trong trí nhớ của nàng!
Phòng bếp vô cùng rực rỡ, phảng phất như phát ra tia sáng, quả thực hoàn toàn thay đổi thế giới quan của nàng.
Trong trí nhớ của nàng, phòng bếp là nơi tràn đầy dầu mỡ, vô cùng bẩn thỉu, tối tăm mới đúng.
Nhưng trong phòng bếp của Bộ Phương lại có một mùi thơm ngát phiêu đãng, không có mùi vị dầu mỡ.
Đây...!Thật sự là phòng bếp?
Hơn nữa những thứ kì quái này là cái gì? Vì sao chưa từng thấy.
Còn có tủ bát kia..
Quả thực quá tinh sảo!
Khó trách lúc trước không