- Tiểu Bạch ăn nhầm trang bị thí thần của Tiềm Long Vương Đình...!Hiện đang tiến hành tiến hóa, thời gian tiến hóa không biết, trong khoảng thời gian ngắn, Tiểu Bạch sẽ chìm vào giấc ngủ say, Kí Chủ chớ quên.
Thanh âm nghiêm túc của Hệ Thống vang lên trong đầu Bộ Phương, khiến Bộ Phương ngạc nhiên.
Quả nhiên...!Tiểu Bạch ăn đau bụng sao?
Con đường tiến hóa đã được mở ra...!Thời gian tiến hóa lại không biết, ý tứ của Hệ Thống chính là, không biết lúc nào Tiểu Bạch mới có thể thức tỉnh?
Bộ Phương sờ cằm, chân mày không khỏi nhăn lại, dựa theo thuyết pháp của Hệ Thống, trong khoảng thời gian ngắn, Bái Y Cuồng Ma Tiểu Bạch có thể sẽ không xuất hiện.
Bộ Phương khẽ thở dài, đôi mắt lóe lên, sau khi thanh âm nhắc nhở của Hệ Thống biến mất, Tiểu Bạch đang nằm trên mặt đất bắt đầu trở nên trong suốt, sau đó từ từ biến mất trong tầm nhìn mọi người.
Dương Mỹ Cát kinh ngạc nhìn Tiểu Bạch biến mất, tình huống gì vậy?
Bộ Phương vừa làm gì? Tại sao cục sắt đó lại biến mất không thấy?
Tiểu Bạch biến mất, Tiểu Bì lâu nay vẫn nằm trên đầu Tiểu Bạch rơi xuống mặt đất, tròng mắt quay tròn, vẻ mặt nghi hoặc.
Nó tựa hồ cũng không rõ ràng, Tiểu Bạch đi đâu.
Nhấc Tiểu Bì lên, đặt trên vai mình, Bộ Phương nhìn Dương Mỹ Cát.
- Ngươi không đi vào phòng bếp tập luyện kỹ thuật dùng dao sao?
Thanh âm của Bộ Phương có chút nghiêm túc.
Dương Mỹ Cát chợt thấy căng thẳng, giọng điệu này của Bộ Phương làm cho nàng nhớ lại lão sư dạy nàng luyện đan lúc trước.
Nhìn Dương Mỹ Cát tiến vào trong phòng bếp, Bộ Phương nhếch miệng .
Hắn đi tới trước cánh cửa bằng đồng xanh, mở cánh cửa ra, nhất thời ánh mặt trời chiếu vào, làm cho lòng người cũng tươi sáng hơn mấy phần.
Thời tiết hôm nay rất đẹp.
Khi cánh cửa được mở ra, làn gió mát lành buổi sáng bắt đầu từ ngoài cửa thổi đến, làm cho người ta bất giác muốn nhắm mắt lại hít sâu.
Xoay người trở lại trong phòng bếp, Bộ Phương bắt đầu nấu bữa ăn sáng cho Tiểu Hắc và Tiểu U, thịt sườn và cơm Long Huyết.
Dương Mỹ Cát tham lam ngửi mùi thơm tràn ngập trong không khí, nhìn nồi thịt sườn vừa chín tới, không khỏi nuốt nước bọt.
Đem thịt sườn và cơm Long Huyết cho một người một chó.
Bộ Phương đột nhiên sửng sốt.
Bởi vì hắn phát hiện, từ ngoài cửa, có hai đạo thân ảnh bay đến, tốc độ rất nhanh.
Đây là hai đạo thân ảnh xinh đẹp.
- Bộ lão bản, buổi sáng tốt lành!
Nam Cung Uyển mở tấm màn che khuôn mặt xinh đẹp, cười chào hỏi Bộ Phương.
Người còn lại là ma nữ An Sênh, Luyện Đan Sư có vóc người bốc lửa.
Vóc người nữ nhân này thật sự đáng sợ, trước ngực cao vút, không ngừng lay động.
Giờ phút này nàng đang mỉm cười quyến rũ nhìn Bộ Phương, nói:
- Bộ lão bản, buổi sáng tốt lành.
Bộ Phương nghiêng đầu, trên mặt hiện ra vẻ nghi ngờ, hai nữ nhân này muốn làm cái gì...!Tại sao ánh mắt nhìn hắn lại kỳ quái như thế.
Nơi xa, Nam Cung Vô Khuyết chậm rãi đi đến.
Vừa tiến vào trong quán ăn, Nam Cung Vô Khuyết liền lộ ra nụ cười ranh mãnh đối với Bộ Phương.
Nụ cười kia, khiến cả người Bộ Phương cũng rợn tóc gáy.
Không đợi Bộ Phương thu hồi ánh mắt từ trên người Nam Cung Vô Khuyết, Nam Cung Uyển và ma nữ An Sênh tiến tới bên cạnh Bộ Phương.
Bộ Phương sợ hết hồn, hai người này muốn gây sự sao?
- Bộ lão bản cực khổ rồi, nào, ngồi xuống nghỉ ngơi một