Thao Thiết Cốc, trong một ngôi nhà ven hồ Lạc Nhật.
Hương trầm từ từ bay lên theo đường thẳng rồi tỏa ra xung quanh, cảm giác êm đềm lắng đọng trong gian phòng.
Có tiếng đàn sắt tích tích bao quanh như những hạt châu rơi trên đĩa ngọc.
Một lão giả lớn tuổi, mặc áo choàng rộng, tay áo dài như cái quạt, ngồi dưới đất, hương trầm từ từ cháy trước mặt.
Bên hương án có một chiếc ấm đất đang sôi sùng sục.
Hơi nước bốc lên từ miệng nồi, tiếng ùng ục vang lên khiến nắp nồi đất hơi rung lên.
Lão giả một tay đỡ ống tay áo của mình, một tay dùng thìa nghiền nát lá trà, lá trà mặc dù bị nghiền nát, nhưng vẫn tỏa ra vẻ sáng bóng, đường vân phía trên vẫn lưu chuyển, linh khí dâng lên, vừa nhìn đã thấy là vật phi phàm.
Múc lá trà đã được nghiền nát vào trong chén đất, lão giả giơ ấm đất đang sôi sùng sục lên.
Róc rách!
Nước sôi bốc khói từ trong ấm đất chảy ra, làm cho những lá trà xanh như phỉ thúy đảo quanh chén trà, hương trà mát lạnh rất nhanh tràn ngập khắp căn phòng.
Đợi đến khi nước trà trong chén trở thành màu xanh, lão giả đổ nước trà đi, lại đổ nước sôi sùng sục vào trong chén một lần nữa, khiến lá trà lại quay tròn.
Đậy nắp tách trà, lão giả chắp tay sau lưng, yên lặng chờ đợi.
Trong phòng tiếng đàn vẫn thong thả vang lên.
Một lát sau, lão giả mở nắp chén trà, đưa nắp trà tới trước mũi ngửi ngửi, mùi hương trà nhàn nhạt quanh quẩn xung quanh lỗ mũi.
Bộ râu trắng và lông mày trắng của lão giả khẽ run lên, trên khuôn mặt tràn đầy nếp nhăn toát ra vài phần hài lòng.
Hắn rót một chén trà xanh, vươn tay nâng chén trà lên, tính toán nhấp một ngụm.
Tuy nhiên khi trà vừa đến miệng.
Ngoài cửa sổ hồ Lạc Nhật vốn gợn sóng lăn tăn, đột nhiên phát sinh biến hóa.
Mặt hồ dấy lên sóng gió, vô số hắc ảnh khổng lồ hiện ra, khí tức kinh khủng tràn ngập, phảng phất như có quái vật đáng sợ muốn thức tỉnh.
Một cổ hắc khí phóng lên cao giống như xông vào cửu thiên, khiến cho đôi mắt lão giả đang nheo lại đột nhiên mở ra.
Một cổ tinh mang chợt lóe trong đáy mắt lão giả rồi biến mất, sau đó là cảm giác kinh hãi sôi trào!
Cạch
Chén trà trong tay trực tiếp nứt ra, nước trà tản ra hương thơm nồng đậm nhất thời từ cái khe chảy ra, chảy xuống đầy đất.
Cái chén cũng bể tan tành, rơi xuống mặt đất.
Nhưng lão giả hoàn toàn không để ý, nghiêng đầu nhìn về phía ngoài cửa sổ.
- Hơi thở này! là của hài tử bị phong ấn?
!
Thao Thiết?
Bộ Phương nhìn bộ dạng đầy hoảng sợ của cường giả Thần Thể cảnh đỉnh phong, không khỏi nhíu mày.
Trong miệng cường giả kia lẩm bẩm thanh âm, Bộ Phương rõ ràng nghe thấy, Thao Thiết? Tiểu nha đầu là Thao Thiết?
Điều này sao có thể?
Bộ Phương nhìn tròng mắt màu đỏ tươi làm cho người ta sợ hãi di chuyển, tràn ngập hung khí và sát ý khiến thân thể Bộ Phương cũng nổi da gà.
Bàn tay đen nhánh, cánh tay đen nhánh, hắc khí bay lên!
Giờ phút này tiểu nha đầu phảng phất như hóa thành một con thú dữ chỉ biết