Ầm ầm!
Màn mưa dường như bị xé toạc ra, gió mạnh rít gào, kèm theo kiếm khí sắc bén chém ra bốn phía, làm khuấy động cả bầu không khí.
Những đám mây đen trên bầu trời đã tan đi, mưa rơi xuống tí tách.
Kiếm ý rực rỡ như ánh mặt trời đập xuống đất, nuốt chửng cả người Tiếu Nhạc, kiếm ý va chạm với nhau phát ra tiếng nổ ầm ầm, không ngừng vang vọng khắp nơi.
Sáu đạo kiếm khí từ trên bầu trời rơi xuống chém lên kiếm ý, làm cho kiếm ý càng thêm khủng khiếp.
Đây là tuyệt sát chi cục, uy năng khủng khiếp này khiến cho những người quan sát đều phải lùi lại.
Thiên Xu Thánh Tử thật sự muốn ra tay giết chết thiên tài đứng đầu Thiên Xu Thánh Địa Tiếu Nhạc, với loại thủ đoạn này thì ngay cả cường giả tứ đạo hồn thê Thần Hồn Cảnh cũng đều sẽ chết!
Càng đừng nói Tiếu Nhạc chẳng qua chỉ là nhất đạo hồn thê, cho dù sức chiến đấu của hắn kinh người đến đâu nhưng năng lực phòng thân cũng không thể theo kịp!
Ầm ầm!
Sáu vị Sát Lục Kiếm Khách cầm trường kiếm rơi ở đằng xa lên, mưa lại rơi xuống khiến cả người bọn họ ướt đẫm, nước mưa chảy dọc theo lưỡi của trường kiếm, nhỏ giọt xuống mặt đất rồi bắn ra tung tóe.
Bọn họ đều thở gấp, trong lòng cũng run lên.
Tiếu Nhạc này không hổ danh là thiên tài đứng đầu của Thiên Xu Thánh Địa, cũng không hổ danh là người mà Đại trưởng lão coi trọng, Thánh Tử Tiếu Liên Thành cũng muốn bóp chết tên yêu nghiệt này!
Sáu người bọn họ hợp lực lại, khó khăn lắm mới có thể chém giết hắn.
Nếu để cho hắn trưởng thành, tuyệt đối sẽ là một cơn ác mộng.
Nhưng bây giờ mọi chuyện đã kết thúc.
Ngay cả Tiếu Liên Thành cũng đã ra tay, uy năng của thanh kiếm vô cùng khủng khiếp, hơn nữa sáu người bọn họ hợp lực vây giết! Tiếu Nhạc này chắc chắn đã sớm bị kiếm khí xé rách hoàn toàn.
Trên lầu hai của tửu lâu, Tiếu Liên Thành cũng đang ngồi nghiêm nghị, đôi mắt của hắn bỗng đổi thành màu bạc, dường như muốn hiểu rõ mọi chuyện đang xảy ra.
Nhưng Tiếu Nhạc xuất hiện đã bị kiếm khí cuồng bạo bao phủ hoàn toàn, hắn cũng không thể nhìn rõ.
Bỗng nhiên, có kiếm khí khuếch tán ra.
Đôi mắt màu bạc của Tiếu Liên Thành đột nhiên trợn tròn, lộ ra vẻ không thể tưởng tượng nổi.
- Cái này! làm sao có thể!
Tiếu Liên Thành đột nhiên đứng bật dậy, sắc mặt âm trầm như nước, cái ghế hắn vừa ngồi đã hoàn toàn vỡ vụn, bị kiếm ý bộc phát từ trong cơ thể nghiền nát thành bột!
- Quả nhiên là chưa chết! Tiếu Nhạc ơi là Tiếu Nhạc! Quả nhiên mạng của ngươi cũng lớn lắm!
Tiếu Liên Thành siết chặt nắm đấm, vẻ mặt vô cùng u ám, nét cười ôn hòa trên khuôn mặt đã hoàn toàn biến mất.
Hắn vốn tưởng rằng tuyệt sát chi cục lúc trước chắc chắn đã giết được Tiếu Nhạc, bởi vì ngay cả hắn cũng đã ra tay.
Hắn và Đại trưởng lão đã thỏa thuận với nhau rằng nếu hắn ra tay thì chính là phá vỡ quy tắc.
Hắn cũng đã không thèm nể mặt mà ra tay nhưng vẫn chưa giết được Tiếu Nhạc.
Bộ Phương cầm ô, nước mưa dọc theo ô chảy xuống tí tách, Tiểu Nha mở to mắt nhìn về nơi đầy kiếm ý.
Sắc mặt Bộ Phương trông rất bình tĩnh, con ngươi đen nhánh của hắn dường như đã nhìn thấu tất cả kiếm ý, nhìn thấy một bóng người đang ở trong đó.
Soạt!
Một luồng khí thế cuồng bạo chậm rãi tràn ngập ra.
Đột nhiên, kiếm ý đang dâng trào khắp bầu trời bỗng hoàn toàn bị nghiền nát.
Một tiếng kiếm bỗng ngân vang, kèm theo đó là tiếng gào thét, một đạo kiếm quang từ nơi kiếm khí tràn ngập bay đến chỗ Tiếu Liên Thành.
Tiếu Liên Thành đang chắp tay đứng ở lầu hai của tửu lâu, hắn đột nhiên giơ một tay lên, đạo kiếm quang kia bay tới trước mặt hắn, sau khi ánh sáng tản đi thì lộ ra thân kiếm rực rỡ.
Đây là một thanh trường kiếm cấp bậc thần khí, thân kiếm trong suốt mà sắc bén, có ánh sáng chói mắt.
Tiếu Liên Thành chạm vào một cái, trường kiếm hóa thành một đạo lưu quang, trong nháy mắt trở về bọc kiếm rồi đáp xuống sau lưng hắn.
- Mạng của ngươi thật lớn.
Tiếu Liên Thành lạnh lùng nhìn bóng dáng đang từ từ hiện lên.
Đôi mắt Tiếu Nhạc đỏ hoe, mái tóc bị chém nát, vài sợi tóc vụn bay phấp phới trên trán, hắn mở miệng, không ngừng thở gấp.
Kiếm ý trên người hắn lúc chìm lúc nổi, khí tức cũng không ngừng tăng lên, dường như có tiếng ầm ầm vang vọng khắp cơ thể.
Đôi môi của hắn sưng đỏ, đôi mắt của hắn bỗng