Sau khi để Murad và Airi lo việc chăm sóc cho mọi người, Butterfly đã lên đường tìm viên đá Miaka cùng với Nakroth.
Nakroth : Này, đi hoài chán quá, kiếm gì vui vui nói chơi. - Chán nản.
Butterfly : Anh tự chơi một mình đi, tôi phải đi tìm Miaka. - Cô khẩn trương.
Nakroth : Chúng ta đã đi được ba ngày rồi đấy. Lo gì, cô có thể cảm nhận được viên đá nên chẳng sợ mất dấu đâu.
Butterfly : Dù vậy...nhưng...tôi vẫn lo lắm.
Nakroth : Hay tôi kêu cô bằng "Chu tước" ha ? Còn cô gọi tôi là "Lam điểu".
Butterfly : Tôi cũng có tên mà, cần gì xưng hô vậy ?
Nakroth : Hay...kêu bằng...
Butterfly : Bằng gì ?
Nakroth : Xưng hô bằng "Anh" với "Em" đi ? - Anh gãi đầu.
Butterfly : *Rút kiếm ra* Hình như lâu rồi tôi chưa sử dụng kiếm nhỉ ? - Mặt gian.
Nakroth : Thôi...thôi *Cười*.
Nói chuyện một hồi, họ nhìn thấy một ngôi làng nhỏ, hẻo lánh.
Butterfly : Phía trước là một ngôi làng thì phải ?
Nakroth : Qua đó xem sao.
Hai người cùng đi đến chỗ ngôi làng, khi đến nơi, mọi người trong làng đột nhiên hét lên
-Chính là hắn ! Tên sát nhân ! -
Nakroth, Butterfly : Cái gì ?
Họ cầm vũ khí lên, tiến về Nak, Butt.
Trong