Butterfly : Nak...Nakroth.
Nakroth : Gì hả ?
Sau câu nói đó của Nak, mọi thứ như dừng lại, Butt lấy hết can đảm của mình ra để nói :
Butterfly : Xin lỗi Nakroth, thật sự rất sin lỗi anh.
Nakroth : ...
Butterfly : Lúc đó tôi không nên... không nên đổ tội cho anh,...Xin anh hãy tha lỗi cho tôi... - Một dòng nước mắt chảy dày trên gò má của Butterfly
Nakroth cười nhẹ, anh tiến lại gần Butt, ôm cô thật chặt. Butterfly hơi ngạc nhiên với hành động đó của anh.
Butterfly : Anh...anh làm gì vậy. - Dụi nước mắt.
Nakroth : Yên nào. Anh không muốn người anh yêu phải khóc vì mình đâu.
Butterfly : "Người yêu !"
Nakroth : Thật ra anh cũng có lỗi. Anh không nên tức giận mà bỏ đi như vậy. Đáng lẽ anh nên ở lại giải thích cho em nghe. Vậy mà đằng này anh lại tức giận. Anh xin lỗi.
Butterfly : Tôi không hiểu...?
Nakroth cởi bỏ chiếc mặt nạ của mình. Đôi mắt đỏ ngầu cùng với mái tóc