Lucy ngồi lặng thinh trong phòng, gương mặt u buồn phản chiếu qua ánh gương. Cô đặt chiếc gương xuống, nghĩ ngợi gì đó. Cho đến khi cánh cửa phòng mở toang ra, cô cũng chẳng buồn mà ngoái đầu nhìn.
-Lucy, cô quá đáng lắm rồi đấy-Lisanna tức giận quát.
-Là tại cậu ta quá si tình thôi-Lucy không nóng không lạnh đứng dậy, cô đi qua phía cửa chính, lướt qua người Lisanna không chút do dự.
-Rồi cô sẽ phải hối hận.
Âm thanh đứt đoạn vang lên nghe như tiếng nấc.
Gray và Juvia cũng nhiều lần đến hỏi cô tại sao lại đối xử với Natsu như vậy, câu trả lời của cô cũng chỉ có một.
Bây giờ, cô chỉ tách Natsu ra khỏi cuộc đời mình càng sớm càng tốt, để cậu ấy không phải đau khổ.
Mới sáng ra đã không được yên ổn, lại có yêu quái tới làng.
-Juvia, tấn công bên cánh trái.-Giọng Gray hét lớn.
-Vâng-Tiếng Juvia đáp lại.
Sting chạy tới, anh đã theo Lucy tới đây, hẳn là cô và anh đều muốn ở bên cạnh nhau, ít ra anh cũng phải giúp họ, là một con yêu quái không hề yếu, nó không những có bộ hàm chắc khỏe mà còn lợi thế là biết bay, nó như một con hổ có cánh, sẽ khó đối phó đây.
Nhưng cái danh đại ma vương của anh đâu phải để chưng, với anh chuyện này chẳng đáng chuyện lớn.
Natsu trực tiếp tấn công vào chân của nó, nó khuỵu xuống, rõ ràng là không di chuyển được nữa rồi, nhưng nó lại giương cánh ra, trực tiếp bay về phía anh, nó dùng cái chân còn lại gắp anh đi.
-Natsu!!!-Gray, Juvia và Lisanna đồng loạt lên tiếng.
Sting bẻ ngón tay kêu răng rắc, anh sẽ vào trận ngay thôi.
Một bàn tay vội giữ anh lại.
-Không cần phải đi, ở đây xem đi.
Sting ngạc nhiên tột độ, sao cô lại tỏ ra bình thản như vậy, Sting cảm thấy Lucy lạ kì hơn bao giờ hết.
-Anh nhìn gì chứ? Không phải chuyện của chúng ta, em đã nói rằng anh và em chỉ làm những điều lớn lao hơn thôi.
Lisanna trợn mắt nhìn Lucy, sao cô ấy có thẻ nói ra những lời lẽ độc ác vậy chứ, cô có biết Natsu vẫn đang nhìn cô hay không?
-Thật quá đáng-Lisanna căm tức nhìn Lucy, cô không thể giúp gì cho họ bởi cô là người thường, cô thông cảm cho Lucy vì cô ấy có một cuộc đời đau khổ hơn ai khác, nhưng cô không chấp nhận chuyện này.
Natsu anh cắn chặt răng tìm cách thoát ra, Lucy vẫn đứng đó nhìn, một cái nhìn bình thản, nhưng dớ anh ở trên cao nên chắc không thể thấy được, nỗi đau đớn đã kết tụ trên đôi mắt Lucy trở nên đục ngầu.
Gray dùng băng thương tấn công vào chân nó, nó đau đớn nhưng chỉ thả lỏng các móng vuốt ra một chút. Lợi dụng cơ hội đó, Natsu liền bám chắc và thoát ra khỏi các móng vuốt ghê sợ ấy, anh leo lên người nó định dùng đòn tấn công trực tiếp.
Con yêu quái không chỉ dừng lại ở đó, nó lao tới chỗ Lucy. Sting đã kịp thời ngăn chặn nó, anh chặt đứt một cái chân nó, Natsu mất đà ngã ịch xuống dưới đất.
Lucy đi tới trước mặt con yêu quái đó, lấy bàn tay mình để ngay trước mặt nó, rồi một luồn ánh sáng làm con quái vật ngay lập tức tiêu đời.
Nhưng nó chết đi rồi cũng không để cho mọi người kịp thở lấy vài phút. Nó lập tức tỏa ra chướng khí, một thứ chất lỏng sền sệt màu đen bắn vào người Lucy. Ngay lúc đó cô cảm giác như thân thể của cô đang bốc hơi, nó lại bắn vào ngay mặt, cô lập tức khuỵu xuống đất.
Bàn chân Sting vừa cắt đứt của nó lại động đậy, nó bay lên, bay về phía Lucy. Chẳng chần chừ, Natsu liền lao tới đẩy cô ra, anh bị nó đâm một đường lớn và sâu ngay sau lưng, máu chảy, anh vẫn khản giọng la.
-Lucy, em có sao không?
Một tay Lucy vẫn ôm lấy một bên mắt của mình, cô không nói gì cả.
-Hình như trông đó có độc, mọi người nhanh tới đây đi-Natsu la lên, tất cả mọi người đều nhanh chóng vây tới gần Lucy.
Sting đứng lặng người, anh không cứu được cô mà ngược lại còn làm cô phải nhận lấy đau đớn, anh thật đáng chết.
-Mau bỏ tôi ra, tôi có sao đâu, các người bệnh hả, mau thả tôi xuống-Natsu giãy giụa mặc cho tất cả mọi người khiêng anh lên một tấm ván.
Sting đi tới chỗ Lucy, thầy thuốc đang vây quanh để xem cho cô, nhưng Sting bước tới, anh bế cô lên.
-Không sao đâu, cô ấy không bị gì nặng đâu, mọi người yên tâm để tôi đưa cô ấy về nghỉ ngơi một chút rồi sẽ khỏe lại thôi.
Natsu vẫn không ngừng kêu la, thấy Sting bế Lucy, lòng anh thắt lại.
-Natsu, cậu chảy máu đến mức này vẫn lo cho cô ta sao?-Lisanna đau lòng nói.-Cậu bình tĩnh nghe lời mọi người đi, Lucy không sao hết.
Máu từ sau lưng Natsu vẫn cứ chảy, nhưng chỉ cần một câu nói Lucy vẫn ổn, anh chẳng còn hơi để la tiếp, liền nằm xuống để mọi người đưa anh đi. Vết thương dữ như vậy, nhưng anh chẳng thấy đau, là vì, trái tim anh cũng đang rỉ máu.
Lucy đã được rửa vết thương, cô được các thầy thuốc băng bó quanh mắt phải. Nhưng khi Sting vừa bế cô vào phòng, đặt cô lên giường nghỉ ngơi, cô lập tức ngồi dậy, nắm chặt lấy tay áo Sting
-Natsu có sao không? Anh ấy bị thương có nặng không?
Sting nhìn cô lo lắng cho Natsu vậy, anh mới chợt nhận ra. Lucy trở nên kì lạ là vì Natsu, cô dễ cáu gắt hơn, cũng nói nhiều hơn trước. Natsu đã làm gì khiến cô trở nên như vậy.
-Cậu ta vẫn còn hét được cơ mà, không sao đâu.
Lucy ngay lập tức tháo miếng băng trên gương mặt, một chút vết thương cũng không có, cô hoàn toàn lành lặn, cảm giác có lỗi đan xen, nhưng cô không thể nói.
-Lucy, em hãy tin, sau này anh nhất định sẽ bảo vệ cho em.
Lucy không đáp lại, vì cô đang nghĩ đến người khác. Sting cúi đầu xuống, anh chỉ là muốn hôn cô, mấy ngày nay, cô đối xử với anh dù vui vẻ nhưng có một sự lạnh nhạt không thể nói.
Đến khoảnh khắc hai đôi môi sắp chạm nhau, Lucy quay đầu đi, cô không muốn đón nhận nó. Cô lại nhìn chiếc gương phản chiếu khuôn mặt mình,